\#86
Thiên Nhi lườm cậu học trò:
\- Vớ vẩn, làm bài đi.
Ai mà nghĩ có ngày cô lại trở thành giáo viên, càng không nghĩ đến học sinh đầu tiên lại đem lòng yêu mình. Và Thiên Nhi càng không hề biết rằng, sau này dù cô có nhận dạy kèm cho học sinh nữ, hay ở thế giới thứ ba thì họ đều đem lòng yêu thích cô.
Dạo gần đây vì đi làm vất vả, Thiên Nhi rất thèm ngủ, ăn nhiều hơn mọi khi. Cũng vì bận bịu từ sáng tới tận đêm mà cô gầy đi rất nhiều, chẳng chăm lo gì cho bản thân được. Cô đã cấm anh không được theo dõi cô, có gì cô sẽ tự báo cho anh nên anh không biết, nếu anh biết chắc chắn anh sẽ bỏ dở công việc mà đến xử lí cô mất.
Cũng vì bận bịu nên kì kinh nguyệt đến trễ cả hơn một tháng Thiên Nhi cũng không biết.
Cô đã chuẩn bị nhập học, thủ tục nhập học phải có giấy khám sức khỏe. Ở nước bận bịu quá mà chưa đi khám được, cô đành phải lôi ra một khoảng tiền làm thêm mình kiếm được để đi đến bệnh viện.
Cô có dấu hiệu kiệt sức vì lao động nhiều, bác sĩ sau khi khám, vẻ mặt tươi cười nhìn cô, giọng nói đầy thân thiện:
\- Chúc mừng, cô đã có một tiểu thiên thần. Cô hãy báo cho chồng cô đi.
Bác sĩ nói gì cơ? Thiên Nhi hoàn toàn chưa tiêu hóa nổi câu nói của người bác sĩ này. Cô lắp bắp đến nỗi dùng tiếng mẹ đẻ của mình, sau đó thấy phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-anh/2914044/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.