\#42
Chấn Phong dù không hiểu ý Linh Đan nhưng anh vẫn cúi xuống bế con bé lên. Hai chân cặp lấy thắt lưng của anh, hai tay nó giữ lấy vai anh, nói nói tiếp :
\- Ngồi xuống ghế đi, đứng cậu sẽ bị mỏi chân.
Chấn Phong mỉm cười, cũng biết quan tâm đến anh rồi, ngoan lắm. Anh gật đầu, ngồi xuống.
Nói chuyện được thêm 5 phút thì đến giờ phải đi học nếu không sẽ muộn, tuy Linh Đan không muốn nhưng nó sợ không đi học sẽ hụt kiến thức, về nhà học thì rất khổ. Thiên Vương cũng về nhà thay quần áo, sắp sách vở đi học, hắn cũng phải thi, nên học là chuyện đương nhiên.
Sau khi dặn dò Thiên Nhi mãi, rồi hắn lại nói với y tá phụ trách vì biết cô chẳng bao giờ nghe lời hắn, sau khi để cô y tá đọc thuộc vanh vách những lời hắn nói, hắn mới yên tâm trở về.
Và hắn đến trường muộn 20 phút. Thầy giáo phê bình Thiên Vương vì xô xát, thầy lo nếu có lỡ bị nặng thì thi học kì kiểu gì? Đây là kì thi quan trọng. Thầy phê bình vì hắn dám tự ý trốn tiết trước mắt thầy vào hôm qua, cùng thêm với tội đi muộn hôm nay nữa. Nhưng sau cùng, hắn vẫn được về chỗ học vì thầy không muốn ảnh hưởng đến lớp, cũng muốn để hắn giữ sức học hành ôn thi chứ không phạt hắn.
Ở bệnh viện, y tá phải khốn khổ vì cô, ép cho cô ăn, cô không ăn, có thế nào cũng không ăn, bắt cô uống thuốc, cô không uống, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bo-anh/2913952/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.