Dục Nam mơ màng tỉnh dậy. Đầu anh đau như búa bổ. Người lại không một mảnh vai che thân. Liếc nhìn sang bên cạnh thì thấy toàn xác chết. Nếu là người khác thì đã ngất lịm từ lâu rồi.
Dục Nam vớ lấy chiếc áo ngủ, quàng qua người, nhanh chóng đứng lên. Đập thẳng vào mắt anh lúc đó là hình ảnh Diệp Mi ngồi góc phòng. Cô để đầu một người phụ nữ trong lòng, ôm chặt lấy khuôn mặt bà. Mắt cô vô hồn như xác chết.
Anh không chần chừ tiến về phía cô.
"Chuyện gì xảy ra?"
Diệp Mi ngước lên nhìn anh. Cô liền bật khóc. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp.
"Là em. Là em giết mẹ. Là em.."
Dục Nam giờ mới để ý đến người phụ nữ trong lòng cô. Hai người đến 8, 9 phần là giống nhau. Anh cũng thoáng hiểu ra.
Anh không nói gì, đứng dậy. Anh tiến về phía quần áo của mình nằm trỏng trơ cạnh xác một tên áo đen đã chết. Lôi chiếc điện thoại ra, anh gọi cho Hùng Kiện.
"Gọi người đến đây dọn dẹp."
Dục Nam tắt máy. Anh ném điện thoại lên giường rồi yên lặng ngồi trên ghế sô fa góc phòng.
Chỉ tầm mười phút sau, Hùng Kiện cùng mười vệ sĩ khác đã tới. Anh gật đầu chào Hùng Kiện và Diệp Mi rồi thu dọn rác, không tò mò hỏi nhiều.
Cuối cùng chỉ còn lại Thiều Đan Diệp vẫn đang trong lòng Diệp Mi.
"Lâm tiểu thư, xin phép."
Diệp Mi cũng không kháng cự liền buông bà ra. Cô thẫn thờ ngồi nhìn họ đưa xác bà đi.
Bọn họ lau dọn sạch sẽ không còn chút máu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-toi-yeu-em/1521491/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.