Mấy ngày nữa, mình bận việc sẽ không đăng chap. Mong mọi người hiểu cho Jenm nha. Love U all.
Như Ngọc thất thần quay sang nhìn Đặng Thế Mĩnh. Khỏi cần phải bàn cãi. Cô lao vào đánh hắn như phát rồ. Vừa đánh, cô vừa chửi hắn te tua.
"Tên khốn nạn này, anh không làm được việc gì cho ra hồn hay sao! Cái gì mà sàm sỡ Diệp Mi hả. Đến bạn thân của tôi mà anh cũng dám đụng vào. Anh muốn chết lắm đây. Hết lần này đến lần khác gây chuyện."
Diệp Mi nhàn nhã tiếp tục xem kịch vui. Dục Nam thì tập trung ăn tô sủi cảo đã hơi nguội.
"Reng, reng, reng."
Tiếng điện thoại của Diệp Mi vang lên. Cô liếc nhìn số trên màn hình. Số lạ. Cơ thể cô liền căng cứng lại. Đây là số của tổ chức. Diệp Mi nhanh chóng đứng lên ra ngoài. Cô ấn nhận cuộc gọi.
"Có chuyện gì?"
"Có vẻ như cô đã tiếp cận và dành được sự tin tưởng của mục tiêu."
Giọng nói được bóp méo khiến cô chẳng thể nhận ra đây là giọng của đàn ông hay đàn bà.
"Tiếp theo cô biết phải làm gì rồi đấy."
"Nhưng mà..."
"Đây là mệnh lệnh. Ngay tối nay, phải giết được Quan Dục Nam. Nếu không con trai cô cũng đừng hòng thoát khỏi tay tổ chức. Cô biết năng lực của chúng tôi mà."
Tiếng ngắt điện thoại tút tút vang lên từ phía đầu dây bên kia. Diệp Mi như người mất hồn. Cô run rẩy. Nhưng rất nhanh cô liền lấy lại bình tĩnh. Đầu tiên cô phải gọi điện cho Dục Nhi.
"Chị gọi em?"
"Chị cần em và Dục Khiêm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-toi-yeu-em/1521487/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.