Diệp Mi chậm rãi bước về phía Dục Khiêm. Cô quỳ xuống vuốt ve mặt cậu.
"Nào, chọn cho mẹ một chiếc dao."
Dục Khiêm ngoan ngoãn gật đầu rồi quay về phía dãy dao kia. Cậu chần chừ một lúc rồi nhặt một con dao lên. Lưỡi dao sắc bén, được mài cẩn thận. Cậu chìa cán dao về phía Diệp Mi. Cô cầm chặt lấy lưỡi dao rồi xoa đầu thằng bé.
"Cảm ơn, con trai."
Dáng vẻ tao nhã, phát ra sự lạnh lẽo ngút trời của Diệp Mi làm người khác phải khiếp sợ. Trong bộ đồ bó sát, thân thể cô đẹp mê người. Đường cong hoàn hảo.
Diệp Mi ung dung tiến về phía cánh cửa được cài ba song sắt cuối dãy hành lang toàn vũ khí này.
"Cha, đi theo con."
Dục Khiêm cất bước về phía căn phòng đối diện phòng thay đồ lúc nãy. Họ bước trên chiếc cầu thang uốn lượn. Lên đến nơi, một căn phòng được bao bọc trong kính mở ra. Qua lớp kính, bên dưới là một khu rừng rậm rạp.
Dục Khiêm chậm rãi ngồi lên một chiếc ghế, nhìn xuống dưới. Dục Nam ngồi cạnh con trai.
Thân ảnh của Diệp Mi xuất hiện ngay sau đó. Cô bước ra giữa khu đất không có rừng cây um tùm. Yên lặng đứng chờ đợi. Dục Nam có chút mất kiên nhẫn nhìn sang Dục Khiêm.
"Từ từ, bọn nó sẽ đến nhanh thôi."
Cậu vừa dứt lời một đàn sói to lớn lừng lững từ khu rừng chậm rãi bước ra. Đàn sói cũng phải tầm 8,9 con. Con nào cũng lớn kinh khủng. Trung bình cũng phải cao 1,8m, dài 2m. Lông lá lù xù. Hàm răng lớn nhe ra. Những đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-toi-yeu-em/1521482/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.