"Dục Nhi này"
Diệp Mi quay người lại, hai tay cô chống lên thành rửa bát. Dục Nhi đang rửa bát cũng không để ý nét mặt lạnh băng của Diệp Mi.
"Sao chị?"
"Nếu được chọn giữa Dục Nam và Dục Khiêm, em sẽ chọn ai?"
Dục Nhi khựng người lại, cô ngẩng đầu lên nhìn Diệp Mi. Bóng dáng cô quanh, chìm đắm trong suy nghĩ của Diệp Mi khiến Dục Nhi có chút lo lắng trong lòng. Người chị này, cô rất hiểu tính cô ấy. Mỗi câu nói của Diệp Mi đều có ý nghĩa sâu xa của nó. Nếu không, cô sẽ không tụ nhiên mà hỏi vậy.
"Diệp Mi, có chuyện gì kể cho em?"
Diệp Mi như tỉnh khỏi giấc mộng. Cô chột dạ nhận ra mình vừa hỏi một câu vô cùng nhạy cảm. Diệp Mi liền cười tươi chất an Dục Nhi.
"Không có gì, chỉ là chị muốn..."
"Mẹ, mẹ."
Dục Khiêm chạy như bay đến ôm chân Diệp Mi. Cậu rúc mặt vào chân Diệp Mi.
"Khiêm nhi muốn nhìn mẹ tập luyện dưới phòng huấn luyện. Đi mà."
Diệp Mi yêu thương quỳ xuống, xoa xoa khuôn mặt mũm mĩm đáng yêu của thằng bé.
"Nhưng mẹ còn phải giúp cô Dục Nhi dọn dẹp, con chờ chút nữa nhá."
"Không sao đâu chị, em tự làm được mà. Chị cứ xuống với thằng bé đi."
Dục Nhi đẩy đẩy hai mẹ con đi. Diệp Mi liền bế Dục Khiêm lên, tiến về phía cửa - nơi Dục Nam đứng.
"Anh muốn xem không?"
Dục Nam gật đầu rồi bế Dục Khiêm từ tay Diệp Mi. Dục Nam đi theo Diệp Mi đến chân cầu thang ở đại sảnh. Diệp Mi ẩn chiếc nắm trên đầu cầu thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-toi-yeu-em/1521481/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.