Tin nhắn vừa được gửi đi, Tạ Tiểu Thiên đã hối hận.
Đối phương lập tức nhắn lại: [Ừm, mai khai giảng đưa cậu.] Vốn tưởng chỉ bản thân sáng sớm ba giờ không ngủ được, không ngờ đối phương cũng là con mèo đêm. Đọc tin nhắn, Tạ Tiểu Thiên mím môi, không trả lời. Cậu đặt điện thoại sang cạnh bên, cố gắng chìm vào giấc ngủ. Sáng thứ Hai, 6 giờ sáng, tiếng gõ cửa đánh thức Tạ Tiểu Thiên. Bực mình, cậu vò đầu bứt tóc, muốn ngăn tiếng ồn bên ngoài lại. Không biết qua bao lâu, tiếng gõ cửa im bặt. Tạ Tiểu Thiên buông lỏng tay ôm chăn, lông mày nhíu chặt dần giãn ra, đại não lại chìm vào trạng thái ngủ say. Chẳng ngờ chỉ vài phút sau, điện thoại chợt reo vang. Bị đánh thức hai lần, Tạ Tiểu Thiên không bám giường nổi. Cậu ngồi dậy, tầm mắt rũ xuống yên lặng hai giây rồi cầm điện thoại lên, ngữ khí khó chịu, "Alo." "Tiểu Thiên à," giọng cha cậu truyền tới từ đầu dây bên kia. Tạ Tiểu Thiên ngạc nhiên, thấp giọng "Dạ" một tiếng. Khác với cậu, giọng nói trong điện thoại không chút hoang mang, ngữ khí chân thật đáng tin cậy, "Hôm nay khai giảng nên chú đến đón đấy. Con đã dậy chưa?" "Rồi ạ." "Vậy thì ra mở cửa, sửa soạn đi. Ngày khai giảng đầu tiên đừng đến muộn." "Vâng ạ." Tạ Tiểu Thiên cảm thấy mình như robot lặp lại. Bình thường cậu nói không ít nhưng trước mặt cha, cậu vô thức trở nên kiệm lời hơn. Cha cậu cũng không phải người quá thân thiện, hai cha con nhanh chóng rơi vào im lặng. Cuối cùng, Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-nat-ban-cung-ban-cua-toi/3572736/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.