Còn có chuyện tốt thế này?
Tạ Tiểu Thiên không tin nổi, làm gì có học bá nào làm bài hộ người lạ chứ? Cậu cười lạnh, cảm thấy tên này đang trêu chọc mình.
Tạ Tiểu Thiên nặng nề đặt điện thoại lên bàn, cúi đầu nhìn đề thi dày đặc chữ.
Đề bài:
Một vận động viên trượt tuyết di chuyển xuống dốc núi với góc nghiêng α. Gia tốc của vận động viên là 3 m/s². Sau một giây, vận tốc của vận động viên tăng từ 3 m/s lên 7 m/s.
Câu hỏi:
a, Tính gia tốc của vận động viên.
Tạ Tiểu Thiên: "..."
À thì, thầy giáo từng dạy, câu dễ làm trước.
b, Hỏi vận động viên di chuyển trong khoảng thời gian này được bao nhiêu mét?
Đệt.
Tạ Tiểu Thiên bực bội quăng bút đi.
Đề kiểu gì thế? Sao cậu không nhớ đã từng học loại bài này?
Nếu Háo Tử ở đây, nhất định cậu ta sẽ hỏi: "Mày từng nghe giảng hoàn chỉnh một tiết chưa?".
Tiếc rằng, bây giờ chẳng có ai uốn nắn tư duy lệch lạc của vị thiếu gia này.
Chỉ thấy thiếu gia mắt to mắt nhỏ nhìn đề thi chằm chằm, vuốt vuốt mũi, cuối cùng bỏ cuộc.
Không dối lòng nổi.
Tạ Tiểu Thiên cầm điện thoại lên, mở giao diện trò chuyện với Giang Ý, bắt đầu gõ chữ: [Thật à?]
Giang Ý trả lời rất nhanh: [Ừ.]
Tạ Tiểu Thiên: [Hơn ba mươi đề đấy, cậu chắc chứ?]
Giang Ý: [Ừ.]
Tạ Tiểu Thiên phấn khích nhảy khỏi ghế, cậu vừa nhét vội nhét vàng cuốn đề thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-bat-nat-ban-cung-ban-cua-toi/3572735/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.