Đầu đau nhưng cô vẫn nghe tiếng bước chân lại gần mình. Kí ức tối qua không có trong đầu cô nên cô cũng không biết sau khi mình say đã làm những gì.
Khương Minh Nhi ngạc nhiên nhìn Âu Dương Tề Minh, giọng khàn khàn do thiếu nước hướng về anh hỏi.
" Sao anh lại ở đây ?"
Âu Dương Tề Minh chưa định trả lời, đưa chén canh giải rượu trước mặt cô.
" Uống trước hẵng hỏi tiếp."
Nhận lấy chén canh, Khương Minh Nhi uống ba ngụm liền hết. Trả lại bát cho Âu Dương Tề Minh xong lại hỏi tiếp.
" Sao tôi lại ở đây?"
Cầm lấy bát, Âu Dương Tề Minh thành thật trả lời nhũng câu hỏi của cô.
" Câu hỏi thứ nhất, đây là nhà tôi . Câu hỏi thứ hai, trợ lí của em gọi tôi đến đón em về mà không đưa địa chỉ, hết cách chỉ có thể tạm thu nhận em đem về nhà."
Khương Minh Nhi nghe câu trả lời, xuất hiện một chữ 'tạm' thu nhận khiến lửa giận của cô bộc phát.
" 'Tạm' thu nhận của anh tôi mới không cần."
Nói xong xốc chăn lên lấy túi xách rồi nhặt đôi cao gót gần đó mang vào.
" Tôi liền cút khỏi chỗ này cho anh thỏa mãn ."
Âu Dương Tề Minh trong lòng thầm cười thích thú, lí do anh thích cô là vì cái tính này của cô, nhìn rất đáng yêu.
Khương Minh Nhi sau khi rời khỏi chỗ ở của Âu Dương Tề Minh, cô lấy điện thoại ra gọi vào số trợ lí đến địa chỉ đó đón mình.
Không lâu sau đó chiếc xe quen thuộc tiến tới chỗ cô, Khương Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dung-anh-chiu-khong-noi/1719530/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.