“Cút!” Vì tuyệt vọng, khuôn mặt Hứa Triển trắng bệch, cả người cô căng cứng, hai tay chỉ muốn đẩy gã đàn ông trên người mình ra. Thế nhưng, thân thể Uông Nhất Sơn vẫn đè nặng như cũ, căn bản là không đẩy ra nổi, cô chỉ có thể la lên: “Cút ngay cho tôi!”
Uông Nhất Sơn nghe lời cô mới là lạ. Hai tay anh ta nắm chắc eo cô, đôi môi mỏng hôn lên trán cô, rồi tới đôi mắt, sau đó, anh ta lấy một cái gối kê cao mông cô lên.
Cơ thể Hứa Triển vốn nhỏ bé, căn bản không phù hợp về mặt tỉ lệ với Uông Nhất Sơn, bởi thế, chiếc gối phát huy hiệu quả rất tốt.
Cô như một lễ vật trên tế đàn, chỉ còn chờ ác ma đến hành quyết.
Hai mắt đẫm lệ, cô nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của Uông Nhất Sơn, thấy những gân xanh nổi trên trán anh ta, có vẻ như chính anh ta cũng rất đau đớn.
Động tác của anh ta ngày càng nhanh, ngày càng mạnh. Chiếc giường thượng hạng cũng lay động dữ dội. Anh ta cũng không quên mút lấy nụ hoa đỏ hồng đang phập phồng trước mắt. Hứa Triển có cảm giác như mình đang phải cho một đứa bé ác độc nhất đời ăn. Xấu hổ và bất lực đan xen, bị xâm phạm đến nơi sâu nhất, cảm giác run rẩy trước đây chưa từng có ùa đến. Mồ hôi của Uông Nhất Sơn nhỏ xuống mặt cô. Cơ thể cô như bị nghiền nát, ngay cả sức buông lời mắng cũng không còn.
“Thật sự cứ muốn như thế này mà giết em trên giường!” Xem ra, anh ta đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-chiem-huu/1855132/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.