Từ sau cuộc ẩu đả trong nhà ăn, đây là lần đầu tiên Hứa Triển gặp lại Bạch Giai Nhu. So với lần trước, cô hoa khôi của trường này có phần sa sút hơn, xem ra bị biến cố tình ái này làm ảnh hưởng không ít.
Hứa Triển bước hai bước lại gần Bạch Giai Nhu, cô nàng Bạch lại cảnh giác lùi hai bước, “Cô muốn làm gì?” Xem ra, cuộc ẩu đả kia đã để lại một chút di chứng cho vị tiểu thư nhà họ Bạch, vừa nhìn thấy Hứa Triển tiến lên, cô ta đã tự giác ra vẻ sẵn sàng chiến đấu.
Hứa Triển buồn cười, thầm nói trong lòng: Chị gái à, là chị chủ động gọi tôi đấy nhé!
“Yên tâm, chỉ cần chị có thể bình tĩnh nói chuyện, tôi cũng không có tinh thần mà đánh nhau với chị ở ngay cổng trường đâu.” Lá cờ hòa bình phấp phới, Bạch Giai Nhu lại khôi phục được vẻ bình tĩnh.
“Cô vừa nói linh tinh gì với anh trai tôi?”
Hứa Triển trừng mắt nhìn, “Câu này là như thế nào đấy? Tôi với anh chị mà có thể nói chuyện linh tinh được sao? Chẳng nhẽ anh ta lại không thay chị vụt vào mồm tôi một cái?”
Nghe thấy lời mỉa mai của Hứa Triển, Bạch Giai Nhu khẽ cắn môi, đưa mắt liếc xéo Hứa Triển một cái, “Tôi biết hết rồi, lần trước anh tôi đến cửa hàng rửa xe của cô, không phải chính cô đã khóc lóc tố cáo tôi đánh cô sao?” Cô nàng Bạch còn chưa kịp mách gì thì ông anh trai đã trở về, còn lạnh mặt đe cô ta không được dây dưa với Uông Nhất Sơn nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-vong-chiem-huu/1855129/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.