Nhà họ Tạ.
Hôm nay Lý Hạc Đông dậy rất sớm, vừa vặn eo bẻ cổ đi tới bên cạnh cửa chính, Trương Cửu Nam đã nhìn thấy y từ xa, vội bước tới hỏi: ''Đông ca, sáng sớm mà huynh định đi đâu vậy?''
Lý Hạc Đông nhìn thấy hắn, cười nói: ''À! Nghe nói mấy người tiểu Mạnh mở bệnh viện Tây y, ta đi xem thử.''
''Hả?'' Trương Cửu Nam không khỏi sững sờ, thấy y sắp đi ngang qua người mình, hắn vội kéo y lại: ''Ca ca ca! Đấy là bệnh viện chứ không phải quán rượu, huynh đến đó xem cái gì!''
Lý Hạc Đông ghét bỏ tặc lưỡi: ''Đâu phải ta chỉ biết uống rượu, đến góp vui chút không được hả!''
''Bệnh viện có gì náo nhiệt mà huynh đi góp! Người vẫn nên ngoan ngoãn đến tiệm đi!'' Trương Cửu Nam liều chết níu lấy y không chịu buông, nhỏ giọng khuyên y: ''Đông ca, tiệm vàng của sư gia mới vừa mới đi vào quỹ đạo thôi, công việc buôn bán đã sắp vượt mặt dì Hai rồi, giờ phút ngàn cân treo sợi tóc này người vẫn nên đến tiệm trông coi đi, lỡ đâu đột nhiên có nhiệm vụ gì mới thì sao.''
''Trời ơi! Phiền phức gần chết!'' Lý Hạc Đông hất tay hắn ra, tức giận nói: ''Sắp cmn hai tháng rồi, cái tiệm vàng đó mới đi vào quỹ đạo, dựa theo tốc độ này thì đợi tới ngày tháng năm nào hắn mới có thể lấy lại được gia sản chứ!''
''Này!'' Trương Cửu Nam nhanh tay lẹ mắt vội vàng bịt miệng y lại, nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng la lên: ''Đông ca! Chuyện này không được la lên đâu! Cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/274772/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.