Từ khi biết Trương Vân Lôi có thể ngăn cản sát mệnh của hắn, Dương Cửu Lang kích động ăn hết cả một bàn toàn rau, sau đó còn vui vẻ đến cả đêm không ngủ, hôm sau đã đứng trước cửa phòng Trương Vân Lôi từ sớm, chờ y rời giường.
Chỉ chờ thôi hắn thật sự ngồi không yên, Dương Cửu Lang lại lôi Quách Kỳ Lân dậy, dò la cả buổi từ chỗ hắn xem Trương Vân Lôi thích ăn gì, nói gì thì nói cũng nên tự tay làm một phần điểm tâm cho Trương Vân Lôi mới được!
''Cái này là cái gì? Còn cả cái này này nữa! Mấy cái này ăn được hả?''
Quách Kỳ Lân cầm đũa chọc chọc vào hai bàn thức ăn mà Dương Cửu Lang đã hao tốn hết trăm đắng nghìn cay mới làm ra được, chê đến mức ngũ quan cũng nhăn díu vào nhau.
''Sao không ăn được? Nấu cơm không phải là củi gạo dầu muối thôi sao? Hồi trước ta từng xào rồi! Ngon!'' Dương Cửu Lang tặc lưỡi, cầm đũa gắp một miếng thịt lên, lấy lòng đưa đến bên miệng Quách Kỳ Lân: ''Không tin đệ nếm thử đi, dù sao ta cũng đảm bảo ăn vào đệ không chết đâu.''
Tuy nói là Quách Kỳ Lân chê nhưng vẫn há miệng đón lấy, vừa nếm ra mùi vị thì lập tức nhoài người phun ra, nhả thôi chưa đủ mà còn không nhịn nổi nôn khan một hồi, như ăn phải thứ gì đó rất buồn nôn vậy.
Dương Cửu Lang hơi không vui, vỗ hắn một phát: ''Đệ có cần đến mức này không?''
''Sao không đến? Cắn một miếng thôi đã khiến ta sau này muốn bỏ ăn thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-van-xa-len-nham-kieu-hoa-ga-cho-dung-nguoi/274716/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.