Lời đầu tựa cũng là lời xin lỗi của mình giành cho sự chờ đợi của mọi người và không reply lại cmt của mọi người. Công việc gần đây của mình hơi bận một tí, đến mức cả tuần vẫn chưa thể mở máy tính được. Chỉ có ngày cuối tuần là hơi rãnh, trừ ăn, uống, và dọn dẹp cơm nước nhà cửa ra, thì thời gian còn lại là vùi đầu vào máy tính để viết truyện cho mọi người.
Mình còn nôn nóng hơn mọi người, muốn mau kết thúc truyện, mọi người cũng đừng hối quá, diễn biến thế nào thì từ từ nó cũng lết tới khúc đó. Thật ra mình đã cắt bớt rất nhiều tình tiết mà mình đã nghĩ ra để mọi người không cảm thấy dài dòng lang mang. Nhưng cắt đến đó đã là quá hết mức rồi, mọi người thông cảm.
Dù không trực tiếp viết về DU hay nhân vật chính nào, những những nhân vật phụ họa đó lại gián tiếp liên quan đến họ, không vô cớ mình lại cho vào, họ là nguyên nhân hay chất xúc tác để phát sinh chuyện, ko có họ thì truyện sẽ không hay. Ai đồng tình thì giơ tay...
Cuối cùng là nhiệt liệt hân hoang vì chap vừa rồi đã vượt hơn 600 vote, là điều mà một tg viết truyện như mình cảm thấy hạnh phúc nhất. Vì có hơn 600 người đang đọc và yêu thích truyện của mình, đúng không...không ai trả lời, thì mình cho là vậy nha. hihi..
Không gián đoạn thời gian đọc truyện của mọi người. GOOD NIGHT!!!
P/S: Cái dòng tâm trạng tự sự ở trên, chỉ vừa mới xuất hiện, sau khi tg lội mưa đi mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/437030/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.