"Tôi muốn chính miệng cô nói...đứa trẻ trong bụng cô là của Thiếu Hoành."
Biệt thự- Tống gia.
Ánh mắt sắc bén, khẩu khí bức người. Cái uy phong mà Tống phu nhân luôn dùng để trấn áp những lão già trong hội đồng quản trị Tống thị, khiến họ không giám ngẩn đầu lên vào các cuộc họp thường niên. Và nó đang làm cho cô gái nhỏ nhút nhát như Mộc Nhu run rẩy vai, ly trà trên tay cũng không vững.
"Mộc Nhu! đừng sợ...có chị ở đây." Mộc Thanh đặt tay mình lên tay của Mộc Nhu, cổ võ trấn an em gái mình.
"Chị Hai..."
Nhìn thấy nụ cười của Mộc Thanh, Mộc Nhu cảm thấy rất yên tâm, chỉ cần có chị hai bên cạnh cô không còn sợ gì nữa.Chuyện này sớm hay muộn cô phải đối mặt. Nếu không chứng minh được mối liên hệ giữa cô và Thiếu Hoành cùng đứa bé, Tống phu nhân sẽ không bao giờ cho cô gặp hắn. Cô thật sự rất nhớ đến hắn, cha của con cô.
"Sao...không dám nhìn thẳng vào mặt tôi, hay tất cả chỉ là một sự lừa đảo....hai chị em các người muốn lợi ích gì từ Tống gia?" Tống phu nhân mỉm cười rồi đặt tách trà xuống bàn, thật ra, hơn ai trên đời này bà hi vọng Mộc Nhu thật sự mang thai của Thiếu Hoành.
"Tôi..tôi..thật sự đang mang cốt nhục của Thiếu Hoành, tôi không hề lừa đảo hay có ý đồ gì với Tống gia"
"Tôi chỉ muốn được gặp Thiếu Hoành... muốn biết hiện giờ anh ấy thế nào? có khỏe không? cầu xin bà, cho tôi gặp anh ấy. "
Không thể làm chủ được tinh thần, dể dàng kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/437026/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.