Nhà hàng Nặc Danh
"Cà phê của cô."
"Cám ơn."
Sau khi nam tiếp viên đặt tách cà phê xuống bàn và rời đi. Mạn Ni mới cầm nó lên thưởng thức, nhẹ nhàng thổi bay những làn khói lượn lờ trên tách cà phê, và cùng lúc ngắm nhìn cảnh thú vị của Thành phố đang diễn ra.
Bên ngoài cửa sổ.
"Rầm..m..!!!"
Sấm đánh càng lúc càng nhiều gần như mỗi phút đều có, kèm theo những tia chóp chói mắt giữa trời đêm. Và cả tiếng bước chân vội vã cùng bộ dạng gấp gáp của người trên đường, xen lẫn tiếng còi xe kêu inh ỏi trong không khí ồn ào của Thành phố. Tất cả chỉ để báo trước sẽ có một bão dữ dội kéo đến.
Và lúc này cơn bão đó đã bắt đầu.
"Alo! mẹ..mưa lớn quá, con sẽ về trễ..mẹ không phải lo."
"Thời tiết bây giờ thật thất thường...tại sao lại có bão lúc này, không biết khi nào mới kết thúc?"
"Không thất thường chút nào, sáng nay đài khí tượng thủy văn có cảnh báo, là bão cấp 12...may mà tôi có chuẩn bị, đó là thiệt thòi khi không xem tin tức mỗi ngày."
Vẽ đẹp của thành phố dưới con mắt của Mạn Ni vẫn đang tiếp diễn, bên ngoài mọi người hối hả với những chiếc ô trên tay, hay khoác lên những bộ "áo giáp dày khui" không sợ ướt, cũng không thiếu những kẻ phải đội túi xách lên đầu vì thiếu sự chuẩn bị trước.
"Ping..ping..!!"
"Chết tiệt! có biết chạy xe không đây?"
"Ping...ping...!!!"
Trời mưa, giao thông tắc nghẽn, là lúc những chiếc kèn hoạt động được hết chức năng, nhưng tiếng mưa đã át đi hết tất cả, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/437025/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.