Đại sảnh Trịnh gia,
Trong lúc Hoắc Luật và Dục Uyển còn nói chuyện ở bên ngoài, thì Hoắc Phi đang loay hoay với ly nước suối trên tay. Ánh mắt đảo nhìn khắp nơi, bộ dạng của hắn như đang tìm kiếm ai đó.
"Đi đâu rồi?"
Lúc nãy có người nói với hắn là mình khát nước và chỉ muốn uống nước suối, nghe xong thì Hoắc Phi lập tức nhanh chân chạy đi kiếm nước cho người ta.Đúng vậy, người đó chính là Dục Uyển, nhưng đến lúc hắn quay về thì cô đã biến mất. Thật ra là Dục Uyển mượn cớ để tách hắn ra.
Mọi chuyện đều có lý do . Từ khi bọn họ xuất hiện trong bữa tiệc, Hoắc Phi chưa hề rời bước khỏi Dục Uyển, đó chính là nguyên nhân của vấn đề. Trong mắt hắn chỉ có mỗi một Dục Uyển, như một chú cún con cứ lẽo đẽo theo sau cô. Những cô gái đến tiếp cận hắn, đều bị hắn ngó lơ.
Dục Uyển đương nhiên trở thành tấm bia của hàng tá cô gái ở đây, nhìn ánh mắt tức tối của họ, trong lòng nhất định đang mắng chửi cô không ngừng. Dục Uyển không muốn tiếp tục làm tấm bia hứng đạn của mọi cô gái, nên mới tìm cách trốn hắn.
Hoắc Phi không tìm được Dục Uyển, nhưng lại tìm được một người khác, bên ngoài ban công.
Tề Hạo đang say bí tỉ, bên cạnh hắn còn cả một thùng rượu lơn. Bộ dạng xốc xếch lôi thôi của hắn lúc này, làm cho Hoắc Phi rất bất ngờ. Làm oan gia từ nhỏ cho đến lớn, đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán, tranh nhau đến một sống một còn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/437010/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.