“Con không đồng ý!”
Không phải một người mà là hai người cùng lúc lên tiếng. Lời nói cùng hành động của Hoắc Phi và Hoắc Luật vô cùng đồng bộ, thậm chí thời gian họ bật dậy khỏi ghế cũng giống hệt nhau, sau khi Hoắc Khiêm vừa dứt câu.
“Con không đồng ý cho Dục Uyển đi du học.” Hoắc Luật lớn tiếng nói lại một lần nữa.
Dục Uyển ra nước ngoài du học, thì trong một khoảng một thời gian dài 7 năm, hắn sẽ không thể nào nhìn thấy cô, chuyện này không thể xảy ra. Sau cái sự cố đêm hôm đó, thì tần suất hắn nghĩ đến Dục Uyển lại càng nhiều hơn, thì trong thời gian bảy năm tiếp theo, hắn phải chịu thêm bao nhiêu sự dày vò như vậy nữa.
“Con cũng không đồng ý để Dục Uyển ra nước ngoài du học, trong nước có rất nhiêu trường học danh tiếng, tại sao nhất thiết phải đến nước Ý?” Và Hoắc Phi một lần nữa lập lại lời hắn đã nói
Dục Uyển dọn ra ngoài sống với hắn đã rất khó khăn. Bây giờ lại đưa cô ấy sang nước ngoài du học thì cơ hội hắn nhìn thấy Dục Uyển mỗi ngày sẽ càng ít đi. Khoảng cách giữa nước Ý và Á Lạp Tân là vô cô cùng xa. Chuyện này hắn nhất định phản đối đến cùng.
Hoắc Khiêm đang ngồi vắt chéo chân lên ghế, hắn mỉm cười, rồi ngẩn đầu lên nhìn Hoắc Luật lẫn cả Hoắc Phi.
“Anh và cha đã thảo luận rất kỹ...đưa Dục Uyển ra nước ngoài dục học, sẽ tốt cho sự phát triển của nó...hơn nữa, Dục Uyển cũng đã đồng ý thì hai đứa tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-uyen/437009/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.