Chương trước
Chương sau
Không biết qua bao lâu.
Chỉ thấy Lý Quý, Du Phụng cùng trung niên nhân Du Tần kia rảo bước bên ngoài thạch thất. Mấy hạ nhân Hướng gia vô tình liếc sang thấy cả ba thì đều nhanh chóng né tránh, vẻ mặt sợ sệt khó dấu.
Du Phụng dường như cũng không lạ lùng gì tràng cảnh này, chẳng biết nghĩ gì, chỉ quay sang bên cạnh.
- Tiểu Kệ, lần này dù Tống gia đã rút người khỏi Vạn Nhẫn Trang, nhưng dường như vẫn còn đề phòng giám sát ta. Dải lụa trắng này ở lâu cũng không tiện.
.
Lý Quý như biết ý, chỉ gật đầu.
- Ta vốn dĩ cũng định sưu hồn tìm hiểu thông tin của nữ tử Mạn La Cốc này, nhưng vừa vặn phu nhân lại đến rất đúng lúc. Cũng khỏi nhọc công ta…
.
Du Phụng liền liếc sang mỉm cười thâm ý.
- Ngươi miệng nói đến đúng lúc nhưng bộ dạng lại không thoải mái như vậy a.
.
Thấy Lý Quý chỉ bật cười không có trả lời, Du Phụng mới buông tha, chỉ nói chầm chậm.
- Cũng chẳng thể ngờ, bí pháp của Mạn La Cốc này lại dùng Độc Phong không phát ra dao động linh lực làm do thám, chả trách lại biết được những thông tin này.
.
- Dù sao thông tin này đã thực sự truyền về Mạn La Cốc, phu nhân dự định sắp tới thế nào ? Lý Quý khuôn mặt có chút thắc mắc.
Khuôn mặt nàng ta có chút suy ngẫm.
- Hiện tại không thể đả thảo kinh xà, trước mắt phải kéo dài thời gian… càng lâu càng tốt. Còn hơn một năm nữa mới đến lúc Tống gia mở ra mộ huyệt.
.
Du Phụng liếc sang thấy khuôn mặt khẽ nhăn của hắn thì mỉm cười.
- Ngươi cũng chớ lo lắng. Việc cỏn con này ta ắt có cách giải quyết.
.
Ánh mắt vô tình đảo mấy vòng lên người hắn, chẳng biết nghĩ gì, Du Phụng liền chấn kinh, bộ dạng có chút thất thố.
- Làm sao có thể ? Chỉ qua mấy tháng…Tiểu Kê ngươi đã ….đã là…
.
Lý Quý nhoẻn miệng cười gật đầu, cũng không dấu diếm.
- Đã khiến phu nhân chê cười rồi. Dù tăng tiến có nhanh 1 một chút, nhưng so với phu nhân không đáng nhắc tới a…
.
Khuôn mặt Du Phụng vẫn chưa hết ngạc nhiên, nhìn Lý Quý chăm chú như lâm vào trầm tư.
“Rõ ràng trước khi đến Thượng Vân Ngục, hắn chỉ mới là Địa Ma tầng 3”
“Thời gian hơn một năm rưỡi này, những tưởng cao lắm chỉ có thể tầng 3 đại thành, nhanh lắm là đột phá tầng 4…nhưng hắn đã là….”
“Làm sao chuyện này có thể xảy ra ?”
“Trước đây thấy tốc độ tăng tiến tu vi của hắn đã nhanh bất thường, đây cũng là một trong những nguyên nhân ta mới đánh chủ ý đến tiểu tử Hợp Hoan Tông này… nhưng dường như vẫn còn quá xem thường hắn rồi”
“Nếu cho hắn đủ thời gian, không chết yểu… rốt cuộc sẽ làm nên kỳ tích gì đây ?”
.
.
Thấy Lý Quý nhìn mình chằm chằm, Du Phụng giật mình nhanh chóng định thần trở về thực tại, nhoẻn miệng.
- Chả trách tại sao Hướng Hiển lại xem trọng ngươi như vậy.
.
Chợt nàng ta nghĩ gì đó nhìn hắn bật cười.
- Địa cảnh dám xưng huynh gọi đệ với hắn, ngươi chính là người đầu tiên a !
.
Ở phía sau, nghe đến đây, Du Tần cũng giật mình. Không khỏi nổi lên hứng thú, âm thầm đánh giá lại nhân ảnh phía trước.
- Trong này có một chút linh thạch, ngươi dù sao cũng cần nữ nhân, những lúc buồn chán có thể…
.
Thấy Du Phụng bất ngờ xuất ra mấy trữ giới chỉ để trước mặt hắn, Lý Quý nhất thời có chút ngạc nhiên.

- Phu nhân ta cũng…
.
Hắn chưa nói dứt lời đã nghe giọng nam tử ở sau nửa đùa nửa thật.
- Ai da, ta cũng là người Băng Cung, sao thân cô lại không cho ta a ?
.
Du Phụng chợt liếc ra sau, nhướng mày.
- Ngươi thật sự dục tu ?
.
Nghe đến đây, Lý Quý chợt giật mình.
“Sao bỗng nhiên Du Phụng lại nói vậy ? Chẳng lẽ Du Tần này tuy là người Băng Cung nhưng lại không phải dục tu ?”
.
.
- Thân cô à, ta chỉ đùa một chút thôi mà !
Thấy Du Tần cười khổ, Du Phụng nheo mắt lại.
- Ngươi an phận một chút, nếu để ngươi dày vò đám người trong kia, Băng Cung có giàu có cũng không kham nổi đâu a.
.
- Dù sao cũng chỉ 150 vạn một mạng thôi mà…
Nghe đến đây Du Phụng liền nhăn mặt trừng mắt.
- Ngươi…
.
Nam tử kia thấy bộ dạng của nàng ta thì nhất thời liền đại biến, đưa hai tay ra trước lắc đầu.
- Coi như nội điệt chưa nói gì đi a !
.
Thấy Du Phụng có vẻ không vui, Lý Quý vội đẩy mấy trữ giới chỉ trở lại.
- Phu nhân, ta cũng có không ít linh thạch… ngươi cũng…
.
Quay sang thấy biểu hiện của Lý Quý, nàng ta chẳng biết nghĩ gì. Cũng không cưỡng ép, thu hồi mấy trữ giới chỉ kia, chầm chậm rảo bước tới trước.
- Được rồi, các ngươi trở về đi, ta gặp người của Hướng gia bàn bạc một chút.
Chợt khuôn mặt có chút suy tư, nàng ta liền quay sang.
- Một năm như cái chớp mắt, sẽ sớm gặp lại.
.
Du Phụng chợt thở dài.
- Tiểu Kê, ta đặt kì vọng nơi ngươi…. rất nhiều đấy a !
.
Thấy Lý Quý nhìn mình có chút đăm chiêu, nàng ta liền nháy mắt, sau đó đi mất.
.
.
.
.
.
- Rốt cuộc bà ta cũng đi…
.
- Sao Du Tần huynh có vẻ sợ hãi Du Phụng vậy a ?
.
Ở gần gian thạch ngục của Lý Quý, không biết từ lúc nào xuất hiện một bộ bàn đá nằm bên dưới mấy cây đại thụ. Lý Quý thì cười cợt, còn trung niên nhân kia dù tuổi không nhỏ nhưng vẫn không dấu nổi sợ hãi.
- Ai da, Tiểu Kê không biết đó thôi. Thân cô ta nổi tiếng tâm ngoan thủ lạt, thủ đoạn đầy mình, ngay cả cung chủ cũng phải nể phục. Ở Băng Cung không ai không sợ hãi a !
.
Lý Quý nghe đến đây thì liền bật cười.

- Tâm ngoan thủ lạt thì không biết, nhưng thủ đoạn đầy mình thì đích xác. Không dấu gì Du huynh, từ lúc ta đến Thất Thải giới này, toàn bộ đều nằm trong bố trí của nàng ta a.
.
- Nàng ?
Nghe Lý Quý gọi Du Phụng là nàng, Du Tần nuốt nước miếng ừng ực, nhất thời khuôn mặt giật giật mấy cái vô cùng đặc sắc. Nhưng hắn cũng biết Lý Quý có quan hệ mờ ám với Du Phụng, nên cũng không có lên tiếng.
Nhưng biểu hiện thất thố của Du Tần không qua được mắt hắn, Lý Quý ánh mắt loé lên như nghĩ gì đó, chợt giọng nói có chút ngập ngừng.
- Du Tần huynh, có một chuyện ta tò mò không biết Du huynh có thể giải đáp được chăng a ?
.
Lý Quý chợt lấy ra một chum rượu bên trong trữ giới chỉ cùng hai chiếc chén ngọc nhỏ, châm vào chén của Du Tần, rồi châm chén của mình, nâng chén uống mấy ngụm. Du Tần cũng là một người phóng khoáng, nhất thời nâng chén uống sạch.
- Hảo tửu, hảo tửu !
Du Tần lấy vạt áo lau lau mép, bật cười sảng khoái.
- Ai da, cũng coi như là người một nhà, hà tất Tiểu Kê phải khách khí như vậy, có gì cứ hỏi a.
.
Nghe vậy, Lý Quý có chút ngây ngô.
- Ta gặp qua Du Phụng cũng hơn 10 năm qua, chuyện giữa chúng ta… ai da… chắc huynh cũng biết. Nhưng tính tình ta có chút tò mò, nhưng việc này với nữ nhân có chút thô lỗ, không tiện hỏi. Bây giờ gặp Du huynh ta mới dám mở lời…
… chẳng hay Du Phụng nàng ta...
...bao nhiêu tuổi rồi a ?
.
Du Tần nghe đến đây thì liền trố mắt, sau đó bật cười một tràng.
- Ha ha ha… còn tưởng là chuyện gì.
.
Dứt lời, ông ta khuôn mặt thâm ý, đưa lên 5 ngón tay. Sau đó lại bật cười, vươn tay chụp lấy chum rượu của Lý Quý rót vào hai chén trên bàn.
Trái ngược với khuôn mặt cười cợt của Du Tần, vừa thấy ông ta đưa mấy ngón tay lên, ánh mắt hắn chợt loé, sau đó nhanh chóng phục hồi như thường.
Nhưng trong lòng lại dậy sóng, không hề bình tĩnh như vậy.
“Khốn kiếp, tu chân giới quả thật khó nhìn người đoán tuổi… Liễu Thanh chỉ mới hơn trăm tuổi, Du Phụng đã hơn 500 tuổi”
“ Có thể chắc chắn một điều Du Phụng đã bước vào Thiên Cảnh, thậm chí Quân cảnh cũng hoàn toàn có khả năng…”
“Nhưng nếu nhìn nhận về khía cạnh hợp tác của Hướng gia và Băng Cung, nơi này Hướng gia có tận 3 đại tu sĩ Quân Cảnh, Băng Cung không biết có bao nhiêu đại tu sĩ”
“Nhưng dường như Du Phụng là người định đoạt mọi chuyện, mặc khác, nếu thật sự chỉ mới là Thiên Cảnh, hẳn là lời nói với Hướng gia sẽ không có trọng lượng như vậy a !”
“Qua miệng Viên Tam, ta cũng biết thế lực thật sự của Băng Cung có 6 người đứng đầu, chính là Cung Chủ, 1 vị Khách Khanh trưởng lão, 2 vị trưởng lão và Tả Hữu sứ…”
“Thế lực đứng đầu một giới, mà Tả sứ như Du Phụng chỉ là Thiên Cảnh thì cũng có chút vô lý. Khả năng Quân Cảnh là vô cùng lớn”
“Nhưng thật sự tà môn, Hắc Nhãn ta cho dù Quân Cảnh của Hướng gia cũng nhìn ra được, tại sao lại không thể nhìn ra tu vi chân chính của Du Phụng ? ”
“Con mẹ nó… trước giờ Lý Quý ta vẫn còn quá xem thường nàng ta a… “
.
.
“À không, phải là bà ta mới đúng…”
.
.
Lúc này mới nhận ra ý đồ của Lý Quý, có thể thấy hắn đã dần trở nên tinh quái hơn.
Lý Quý cũng chẳng phải quan tâm đến tuổi tác của Du Phụng, mà mục đích chính của hắn là từ Du Tần, thông qua tuổi tác để xác định tu vi của vị Tả sứ này.
Sự thật là nếu thô lỗ hỏi tu vi của nàng ta, ắt hẳn Du Tần chắc chắn sẽ cảnh giác không trả lời, nhưng nếu về tuổi tác thì lại là một vấn đề khác.
Vốn trước đây Du Phụng thuấn di trước mặt hắn, Lý Quý đã có chút nghi ngờ. Nhưng vẫn chưa chắc chắn vì thuấn di thật sự Thiên Cảnh cũng có thể miễn cưỡng thi triển.
Hiện tại xâu chuỗi tất cả các thông tin, Lý Quý đã có thể chắc chắn suy đoán của mình.
.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.