- Đứcvua muốn tôi hoàn tục, trợ giúp ngài xử lý công việc triều chính.
- Cậuđã từ chối, đúng không?
Nếukhông, chúng ta làm sao có được một dịch giả vĩ đại chứ!
- Saocô biết được?
Rajivanghiêng mắt nhìn tôi, vẻ ngạc nhiên.
- Vìcậu là Kumarajiva kia mà!
Nói nhưvậy thì chỉ người hiện đại mới hiểu được. Thế nên tôi vội vàng đổi giọng:
- Bởivì, cậu không chỉ muốn giải thoát cho bản thân bằng con đường tu hành sau khiđã thấu tỏ luân hồi sinh tử, tránh xa dục vọng và đạt đến cảnh giới cao nhất,mà cậu còn mong muốn cảm hóa con người, cứu rỗi chúng sinh, tu thành chính quả,cứu giúp cuộc đời.
Trongnhững ngày lênh đênh trên sa mạc, chúng tôi từng thảo luận về lí tưởng. Khi ấytôi vẫn chưa biết cậu ta là Kumarajiva, nên không dám mở lời. Nhưng giờ đây,tôi đã biết được thân phận thật sự của cậu ấy, lại đã từng đọc tài liệu về cậuấy, nên tôi hiểu Rajiva đang trăn trở điều gì.
Tôiluôn cho rằng Phật giáo là một tôn giáo thú vị và các vị cao tăng tín Phật đềulà những triết gia.
Trướckhi viên tịch, Phật Thích Ca Mâu Ni (Sakya Mani) không để lại bất cứ kinh văncó tính chuẩn mực nào giống như “Kinh Thánh” của đạo Cơ đốc hay “Kinh Coran”của đạo Hồi và khi ấy, Phật giáo cũng mới chỉ là một chi phái nhỏ trong số rấtnhiều tôn giáo lớn ở Ấn Độ. Nhưng kể từ thời đại Thích Ca Mâu Ni, Phật giáo đãcó những chi phái của mình, như chi phái do người em họ Devadatta của Đức Phậtlập nên chẳng hạn.
Các đệtử của Phật tổ cũng có những kiến giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/77869/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.