Rajiva che chắn cho tôi khi chúng tôi len qua biển người đông đúctrên các con phố lớn trong thành Trường An. Diêu Hưng muốn mời Rajivavà các vương thân quý tộc ngự trên tòa lầu mới xây trên cổng thành để cùng chiêm ngưỡng lễ hội Sumuzhe, nhưng chàng đã từ chối khéo. Hai chúng tôi cùng đeo mặt nạ, Rajiva vận y phục dân thường, không ai nhận ra chàng, nên chúng tôi thoải mái dắt tay nhau đi trênphố, hòa vào dòng người sôi động.
Chốc chốc Rajiva lại quay sang hỏi tôi có mệt không, chàng quản thúctôi khá chặt chẽ, không để tôi hưng phấn quá độ. Chẳng còn cách nàokhác, tôi đành sắm vai một người già cả, cùng chàng chầm chậm bước theođoàn diễu hành. Người Hồ - Tây Vực nhảy múa nhiệt tình trên đường phố,các động tác vũ đạo bốc lửa của họ khiến tôi mơ màng. Như thể trong đámnghệ sĩ nhảy múa kia có cả Pusyseda và cậu ấy đang nhướn mày, tinhnghịch đá lông nheo chọc ghẹo tôi.
Không hiểu sao, bầu không khí và khung cảnh thân thuộc này khiến tôinhớ Pusyseda quay quắt, huyễn tưởng mang cậu ấy đến bên tôi, vẫn giọng nói cười cợt, hài hước vang lên bên tai tôi:
- Ngải Tình, nhìn chị ngẩn ngơ và cười ngây ngô trông rất đáng yêu.
Tâm tư đang mê mải chìm trong hồi ức, bỗng tôi thấy một đoàn người Hồ dắt theo lạc đà và ngựa đang tiến vào giữa phố. Giữa đám người cao lớnấy, có một dáng hình rất đặc biệt. Dáng người cao lênh khênh, vận bộ yphục điển hình của quý tộc Khâu Từ, tướng mạo khôi ngô, tuấn tú. Sốngmũi cao, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097159/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.