Mặt trời xuống núi, tơ liễu lơ thơ trong gió, mềm mại như nhung lụa trong nắng chiều vàng ươm, rũ trên vai khách bộ hành, làmnảy sinh những cảm xúc êm ái thầm vào tận tim gan. Hoàng hôn mùa xuânđến êm đềm, được cùng người yêu sống trong thế giới của hai người, mêmải nhìn nhau cười, ngọt ngào xiết bao! Lồng ngực chật hẹp dường nhưchứa không nổi hạnh phúc dạt dào, từng giọt căng tràn, thấm vào thanhquản, làm rung lên những thanh âm của bài tình ca. Chàng nhìn tôi đắmđuối, tôi chợt nhìn ra, mình đang ngâm ca khúc “Trên đỉnh núi phíaĐông”.
Tôi cười thật tươi nhìn chàng, cất cao giọng hát, tôi muốn chia sẻhạnh phúc của tôi với mọi người. Mong sao, mọi đôi tình nhân trên đờinày sẽ được nên duyên chồng vợ.
Bỗng nhiên có tiếng chửi rủa và đấm đá từ đầu phố vẳng lại. Chúng tôi nhìn nhau, rồi vội vàng bước đến, mười mấy người dân địa phương bắtgiữ hai nhà sư và không ngừng la hét đòi đưa họ đến nha môn. - Nhà sư mà dám bao kỹ nữ, không sợ bị trời đánh à? Thật không coi vương pháp ragì!
Những người dân địa phương hô hoán, sỉ vả với nỗi bức xúc dâng cao.
- Bọn ta bao kỹ nữ thì đã sao? Quốc sư Kumarajiva không những có vợchính, còn rước mười ca kỹ trong cung về làm vợ lẽ. Ban ngày bái Phật,ban đêm vui vầy với đám phụ nữ, nghe nói thê thiếp của ngài có người đãmang bầu nữa kìa. Bọn ta thỉnh thoảng bao kỹ nữ, không thể nói là phạmpháp được. Còn ngài thì sao?
Nhà sư trẻ tuổi bị trói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097155/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.