Mànđêm buông xuống, đội quân dừng lại cắm trại ven sông. Vì chỉ có sáu cô gái, nênchúng tôi bị xua đi nấu cơm. Nấu xong lại phải cử một cô đi đưa cơm cho HáchLiên Bột Bột. Các cô gái, cô nào cô nấy mặt mày tái xanh vì sợ. Nghiêm Tĩnh runbần bật cho tôi hay, cái ông Lưu tướng quân này tính khí thất thường, lại tànbạo, hung tợn, trong vòng ba ngày đã giết chết bốn cô gái. Nếu sơ ý lộ vẻ buồnbã, đau khổ, sẽ mất mạng như chơi. Cô gái đi đưa cơm hôm trước, không biết đãlàm gì khiến ông ta nổi giận, chặt đứt hai tay, khiến cô ấy đau đớn, quằn quại,kêu thét cả đêm rồi chết.
Tôinghe mà lạnh cả người, chả trách mấy cô gái này khiếp sợ hắn ta nhườngvậy. Thuộc hạ của hắn gắt gỏng, thúc giục, năm cô gái co cụm lại với nhau. Tôithở dài, bưng khay đồ ăn lên. Trước sau gì cũng phải có người làm việc này, tôikhông nỡ để năm cô gái vô tội kia đi hiến mạng. Dù sao thì tôi còn có súng gâymê để phòng thân.
Trênđường tới lán trại, tôi cứ nghĩ mãi về Hách Liên Bột Bột. Vào thời điểm này,tên của hắn vẫn là Lưu Bột Bột, sau khi xưng đế mới đổi họ thành Hách Liên.Tiểu quốc được lập nên sớm nhất trong thời kỳ Thập lục quốc là nhà Hán của LưuUyên. Lưu Uyên, người Hung Nô, vì muốn thu phục người Hán ở phương Bắc,đã nhận Hoàng đế Hán triều là tổ tiên của mình, buộc quý tộc Hung Nô đồng loạtđổi họ thành họ Lưu. Hách Liên Bột Bột cho rằng người Hung Nô mà mang họ củangười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097149/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.