Chúngtôi bị đưa về thành Khâu Tử và được sắp xếp ở trong cung. Tuy không xa hoa nhưtẩm cung của công chúa Wusun khi xưa, nhưng nơi đây không thiếu thốn thứ gì cảvà còn có cung nữ phục dịch. Nhưng điều quan trọng là chúng tôi được tự do hơntrước đây. Lữ Quang viện cớ muốn nghe thuyết giảng Phật pháp, buộc Rajiva ngàyngày kề cận bên ông ta. Rajiva giống như một vị cố vấn, ngày nào cũng túc trựcbên Lữ Quang, nên không thể tham gia bất cứ hoạt động nào của chùa Cakra.
NgheRajiva than vãn về công việc chính sự nhàm chán hàng ngày của mình, tôi chợthiểu ra mục đích của Lữ Quang. Ông ta không còn muốn chèn ép Rajiva, cũngkhông còn giữ ý đồ lợi dụng biến chàng trở thành “cơ quan ngôn luận” của ông tanữa. Nhưng lòng nhiệt thành với ý tưởng và tôn giáo của chàng khiến ông ta longại. Chùa Cakra chỉ cách thành Khâu Tử chừng bốn mươi dặm. Số lượng tăng sĩ vàdân chúng trong thành cộng lại cũng đến hàng vạn người. Như vậy có nghĩa là,chỉ cần Rajiva lên tiếng kêu gọi, sẽ có một lượng không hề nhỏ bé ủng hộ chàng. Vì vậy, Lữ Quang không yên tâm để chàng tự do tự tại ngoài tầm kiểm soátcủa ông ta. Ông ta muốn Rajiva luôn ở cạnh mình để dễ bề kiểm soát. Tôi nói vớiRajiva, kẻ nắm quyền lực xưa nay vẫn vậy. Vua chúa trong lịch sử đều không muốncác bậc cao tăng có sức mạnh hiệu triệu an cư tại những nơi mà nhà vua khôngthể kiểm soát, như những vùng núi đồi xa xôi, hẻo lánh. Vì rất có thể, khi sốlượng tín đồ trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097123/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.