Theothói quen thường ngày, tôi đến bên một gốc lựu, khom lưng đánh răng. Tôi mangtheo bàn chải đến đây, chỉ tiếc không có kem đánh răng, vì sợ nhiễm xạ, nên chỉcó đánh răng bằng nước muối. Tắm rửa xong, Rajiva tựa cửa quan sát. Tôi mỉmcười với chàng, rồi ngửa cổ lên trời, súc miệng sòng sọc.
Còn nhớmột phẩm vui mà tôi từng xem. Anh con trai hỏi bạn gái: “Lấy anh nhé!”. Cô gáilắc đầu từ chối. Anh ta rất ngạc nhiên: “Chúng ta thân mật thế này rồi, sao emkhông chịu lấy anh?”. Cô gái đáp: “Vì em không muốn đánh răng, súc miệng trướcmặt anh”.
Đúngvậy, có câu: “Kẽ sỉ có thể chết vì tri kỷ. Người con gái làm dáng vì kẻ yêumình” (Sử kí Tư Mã Thiên). Phụ nữ muốn mình luôn xinh đẹp trong mắt người yêu,âu cũng là lẽ thường tình. Nhưng nếu phải giống như phụ nữ Nhật Bản, trang điểmxinh đẹp trước khi chồng thức giấc, ở nhà cũng phải ăn mặc chải chuốt, trangđiểm dịu dàng. Tôi không nghĩ như thế là đang sống, mà họ đang xem cuộc sốngnhư một nghề. Nếu bạn không muốn người bạn yêu nhìn thấy bộ dang lôi thôi, lếchthếch, nhem nhuốc, thảm hại của bạn, điều đó chứng tỏ tình yêu của bạn chưa sâusắc và như vậy thì đừng bàn đến chuyện sống chung. Yêu thật sự, không có nghĩabạn phải yêu khuyết điểm của người kia. Mà là yêu con người giản dị, chân chấtđằng sau lớp trang sức màu mè bên ngoài.
Tôi thìsao? Khi hạn nộp luận văn sắp đến, tôi không buồn rửa mặt đánh răng, đầu bù tócrối, ngồi ôm chiếc máy tính. Ngày cuối tuần, tôi nằm dài trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097110/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.