Chúngtôi được đưa đến một cung điện nhỏ cạnh hoàng cung, hai tên lính canh cửa trôngthấy Lữ Soạn vội vàng đứng lên hành lễ. Lữ Soạn ra lệnh mở cửa, tôi không kìmnổi, ngó theo. Không thấy Rajiva, trên giường chỉ có một cô gái trong trạngthái không mảnh vải che thân, hai tay khép chặt lại che chắn trước ngực, tôikhông nhận ra cô bé Aksayamati năm nào nữa. Cô gái thấy chúng tôi thì vội thumình hút vào một góc giường, cúi đầu, để những lọn tóc xoăn màu hung che phủkhuôn mặt.
- Tìnhhình thế nào?
LữSoạn hỏi mấy tên lính gác.
Chúngcười xun xoe, xu nịnh:
- Theolời căn dặn của tướng quân, thuộc hạ đã lột hết quần áo của cả hai người, nhưngvẫn chẳng ăn thua. Nên khi nãy thuộc hạ đã ép Kumarajiva uống rất nhiều rượu,còn bỏ thêm một ít thuốc vào nữa. Vậy mà nhiều canh giờ rồi vẫn không có độngtĩnh gì cả. Cô công chúa kiều diễm, nõn nà, mơn mởn như thế, nếu là người khácthì đã nhảy bổ vào rồi ấy chứ, huống hồ lại uống rượu đã bỏ xuân dược. Thuộc hạcứ nghĩ tay hòa thượng đó là kẻ bất lực, nhưng hình như không phải. Hắn ép mìnhói ra hết những gì uống vào. Hắn quả thật rất gan lỳ! Nhưng sự kiên trì của hắnkhiến người ta phải nể phục, có lẽ hắn đúng là một bậc cao tăng đích thực…
LữSoạn lừ mắt, hai tên lính im bặt, rồi quay sang tôi, lạnh lùng đe dọa:
- Đêm nayphải khiến hắn phá giới bằng mọi giá, nếu cha ta mà thua vụ cá cược này, ngươibiết hậu quả sẽ thế nào rồi đấy.
Bọnchúng hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097106/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.