Một đêmtrắng trằn trọc với những suy nghĩ rối bời, đầu óc quay cuồng. Trái tim khôngthôi thổn thức khi nghĩ đến Rajiva đang ở rất gần, nhưng lại quặn thắt khi nghĩđến vẻ mặt lạnh lùng của cậu ấy. Tờ mờ sáng, tôi uể oải ra khỏi giường, khôngbiết đã đi đi lại lại trong phòng bao nhiêu lần. Sau cùng, vẫn không kìm chếđược, mặc cho đôi tay đẩy tung cánh cửa và đôi chân lao vun vút đến phòng cậuấy.
Đã gầnbốn giờ ba mươi phút, chắc Rajiva thức giấc rồi, vì năm giờ là giờ tụng kinhbuổi sáng. Cậu ấy sẽ tụng kinh ở đâu? Chắc là sẽ đến chùa Tsioli, vì chùa Cakraở cách đây rất xa. Không biết Rajiva sẽ nghĩ gì khi nhìn thấy một cô nàng sitình, mới sớm tinh mơ đã chạy đến trước cửa phòng cậu ấy. Quả thật là tôi chưabao giờ thức giấc vào giờ này.
Tôi tầnngần trước cửa phòng Rajiva, tim đập loạn nhịp, bàn tay vô cớ run rẩy, trời đấtơi, sao tôi lại căng thẳng thế này?
Cửaphòng đột ngột mở toang, tôi giật mình lùi lại, đầu va vào cột nhà, đau điếng.
- CôNgải Tình dậy sớm quá!
Tôiquên cả đau, ngạc nhiên nhìn cô gái bước ra từ phòng Rajiva. Đó là người locông việc dọn dẹp trong phủ quốc sư, cô gái đang cầm trên tay một thùng rác.Vậy còn Rajiva, cậu ấy đâu? Tôi sốt ruột, kiễng chân ngó vào trong phòng.
- Cậucả đi từ sớm rồi, cậu bảo phải quay về chùa Cakra.
Đi sớmvậy ư? Không một lời từ biệt ư? Một nỗi thất vọng ngập tràn, trùm lên cả vếtthương do va đập khi nãy.
- Khoanđã!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097092/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.