Sau khisắp xếp ổn thỏa nơi ăn chốn ở, tôi bắt đầu công việc khảo sát, đo đạc, vẽ tranhở chùa Cakra mỗi ngày. Rajiva đã căn dặn các sư sãi trong chùa, từ người giữcông, người trông coi Phật điện, đến người quản lý tàng kinh các để tôi được tựdo tiến hành công việc của mình. Khách thập phương đến chùa Cakra, ngôi chùalớn nhất Tây vực thời đó sẽ bắt gặp cảnh này: một cô gái người Hán trong trangphục Khâu Từ tay cầm một cuốn tập, dùng một thứ bút kì lạ tô tô vẽ vẽ trên cuốntập đó. Chốc chốc lại lôi từ trong túi ra một chiếc thước cuộn hình thù kì dịđo chỗ này, ướm chỗ kia. Và vị sư trụ trì chùa, đại pháp sư Kumarajiva nổi danhkhắp Tây vực đã yêu cầu tất cả hòa thượng sư tăng trong chùa tạo mọi điều kiệnvà không gây trở ngại cho công việc của cô gái đó.
Khi tôiđo đạc, khi tôi vẽ tranh, tôi thường xuyên nhìn thấy Rajiva. Đây là lần đầutiên tôi được quan sát công việc thường ngày của cậu ấy ở trong chùa. Lúc thìtrò chuyện, đàm đạo với các đệ tử về kinh Phật, lúc thì bận rộn tiếp đón cáctăng sĩ, hòa thượng đến xin học đạo từ các quốc gia lân cận, thậm chí từ cáckhu vực thuộc Trung Nguyên xa xôi. Rajiva cũng thường xuyên ra ngoài, thâm nhậpvào đời sống của quần chúng để thuyết giảng và truyền bá những giáo lý kinh vănĐại Thừa. Giờ tụng kinh buổi sáng bắt đầu khi tôi còn say trong giấc ngủ, nhưngbù lại tôi đã được quan sát trọn vẹn giờ tụng kinh buổi chiều của cậu ấy từ bốngiờ đến năm giờ. Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-phat-va-nang/2097084/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.