Diệc Phi Nhiên vừa tỉnh dậy liền thấy không thoải mái, vô cùng không thoải mái.
Cử động một cái thì toàn thân liền đau nhức.
Cứ như thể bị chịu thập đại cực hình vậy.
Từ nhỏ đến lớn, từ có anh Quân Ngọc đến lúc gặp được hai huynh đệ kia, cô chưa từng phải chịu đau khổ như vậy.
Trong lòng uỷ khuất muốn khóc.
Cô ghé vào mặt đất đầy nước, không động đậy được.
Mơ màng nghe thấy âm thanh...
"A... a... chú à... chú thật giỏi, làm Dĩnh nhi thật thoải mái, a... nhanh lên, người ta muốn, muốn mang con của chú, muốn bảo bối của chú... A... a..." cô gái rên rỉ.
"A... Cục cưng bé nhỏ, tiểu bảo bối, lão công thao em có sướng không? Nào, nâng chân cao hơn một chút, để chú nhìn rõ hang huyệt của Dĩnh nhi lúc làm. A... thật thoải mái!"
"Dĩnh nhi, thấy không? Cây gậy lớn của lão công đang cắm vào bức bức của em. Có cảm thấy ngứa không? Cầu xin chồng đi, xin chồng nhanh một chút."
"A... thật sướng, chú, chú, người ta mới không muốn gọi chú là lão công, chú đâu có kết hôn với người ta. Hừ... vợ của chú còn đang nằm trên mặt đất kìa... hừ..."
"A.... Cục cưng bé nhỏ ghen. Cô ta tính là vợ gì chứ, nếu không phải trước đây vì... Mất hứng! Không nói cô ta nữa. Tâm can của ta, bảo bối của ta, ngày mai ta liền ly hôn với cô ta, mau gọi chồng, để chồng em làm em choáng... A, bên trong bức bức của em thật trơn trượt."
"Chú nói thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-nu-tien-quyet/3553739/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.