Trong rừng cây rất tối, dưới chân có lốm đốm bóng cây nên căn bản nhìn không rõ, nhưng xung quanh lại có mùi máu tanh nồng nặc.
Vào lúc này, Tiêu Phong Hàn lấy từ trong ngực ra một cây đuốc sau đó thắp sáng lên.
Khu vực nhỏ bé này đột nhiên bừng sáng.
"Cẩn thận."
Hắn nhắc khẽ.
Cả người hết sức cảnh giác.
Đứng bên phải Tần Lam, âm thầm bảo vệ nàng.
Tần Lam gật đầu, nàng khịt mũi rồi đi tới một khoảng đất trống phía trước cách đó không xa, nơi đó có mùi máu tanh rất nồng.
Tiêu Phong Hàn đi theo sau nàng, ánh sáng phát ra từ ánh đuốc trên tay hắn có thể làm mờ cả một vùng rộng lớn.
Khi đến gần hơn, hai người có thể nhìn thấy rõ ràng trên thảm cỏ xanh trước mặt có vết máu rất lớn, vết máu nhuộm đỏ thảm cỏ xanh vẫn còn tươi, cảnh tượng trông vô cùng đẫm máu.
"Đừng nhìn."
Tiêu Phong Hàn nhíu mày, vội vàng lấy một tay che mắt nàng định dẫn nàng ra ngoài.
Nhưng Tần Lam lại đưa tay gạt cánh tay của hắn ra, nàng tiến lên hai bước, bước chân có chút vội vàng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào một nơi nhất định.
"Sao vậy?"
Tiêu Phong Hàn khó hiểu.
Tần Lam xoay người cầm bó đuốc, hoảng sợ tiến lên hai bước...
"Đừng đi qua đó."
Tiêu Phong Hàn muốn ngăn nàng lại, vũng máu đó có gì thú vị chứ, nhưng lại thấy Tần Lam cầm đuốc chỉ thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3325730/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.