Ba năm, suốt ba năm trời, nàng ta thật sự rất nhớ nàng ấy.
Ba năm này, không có ai có thể đi vào trong lòng của nàng ta, có thể vào thời điểm khi nàng ta gặp phải phiền não, cùng trò chuyện với nàng ta, khi nàng ta gặp phải vấn đề khó giải quyết trong sinh hoạt, giúp nàng ta đưa ra chủ ý, khi gặp phải vấn đề về tình cảm, lặng lẽ giúp nàng ta phân tích.
Lam Lam, ngươi biết không? Ta đã sắp đính hôn rồi, đối phương là người rất tốt, ta muốn giới thiệu hắn cho ngươi xem.
Ba năm này, ngươi có sống tốt không?
Chắc hẳn là ngươi sống không tốt rồi, nếu mà có thể sống tốt, vậy tại sao lại không trở về nhà chứ, sao lại không tới tìm ta cơ chứ?
Hạ Nhược Đồng trong chốc lát ngồi trên ghế đá, trong chốc lát lại đứng lên, trong tay nàng ta cầm một hộp gấm nhỏ, đó là lễ vật mà nàng ta chuẩn bị.
Đồ hồ cát từng chút từng chút một trôi qua.
Hạ Nhược Đồng đứng trong đình hóng gió, Hạ Nhược Đồng treo đèn lồng lên xong, đứng ở trong đình, nhìn ngọn đèn dầu ở xa xa, nhìn mặt hồ lóng lánh sóng nước.
Nàng ta không biết tại sao Quân Phi Yến lại bảo nàng ta gặp mặt Tần Lam ở nơi này, nói vậy chắc hẳn là gặp mặt ở phủ tướng quân sẽ không tiện, mà Quân Phi Yến biết địa phương này, chắc hẳn là Tần Lam đã nói cho Quân Phi Yến.
Nàng ta không biết Tần Lam đã gặp phải chuyện gì, nhưng nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3318151/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.