Bên này, Lãnh Mục và đại quản gia đều bước đi rất nhanh, vừa rời khỏi sân, thấy hai bên đều không có ai, Tần Lam hỏi: “Huyền Vương gia bị làm sao thế?”
“Độc bộc phát.”
Giọng của Lãnh Mục trầm xuống.
“Độc bộc phát? Không phải còn chưa tới ngày sao?”
Tần Lam kinh ngạc, lần trước ở phủ Huyền Vương, nàng và Phùng Thần cùng nhau nói đến vấn đề này, còn tưởng là Tiêu Phong Hàn khó chịu, nhưng phải hai tháng sau mới đến thời hạn độc bộc phát, sao mới bây giờ đã bộc phát mất rồi?
“Thuộc hạ cũng không biết.”
Một chiếc xe ngựa dừng lại trước cổng lớn ở phủ Tướng quân, Tần Lam vừa vào xe, còn chưa kịp ngồi ổn đã nghe thấy một tiếng giá, ngựa lập tức chạy như bay, suýt chút nữa đã làm Tần Lam văng ra bên ngoài, tiếp theo bên ngoài vang lên giọng nói của Lãnh Mục: “Thời gian khẩn cấp, hi vọng Quân đại tiểu thư thông cảm.”
Đây là chiếc xe ngựa chạy nhanh nhất mà Tần Lam từng ngồi, nếu không phải nàng nắm chặt lại vách tường thùng xe thì nàng đã bị văng ra ngoài từ lâu rồi.
Lộ trình bình thường phải tốn thời gian một chén trà nhỏ mới đi hết, hiện tại lại bị Lãnh Mục áp súc xuống chỉ còn lại nửa chén trà, Tần Lam cảm thấy người lâng lâng.
“Mở cửa, Quân đại tiểu thư đến!”
Tiếng ra lệnh vang lên, cửa của phủ Huyền Vương bị mở ra, Tần Lam đi theo Lãnh Mục nhanh chóng bước vào phủ, đi thẳng đến hậu viện.
Bầu không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3317542/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.