Lam Lam thật sự đang ở cùng với Quân Phi Yến.
Ba năm, nàng ta đợi ba năm, tìm ba năm, mong suốt ba năm, cuối cùng cũng có thể gặp được Lam Lam.
Lam Lam, hiện tại ngươi đã thảy đổi như thế nào rồi?
Ngươi có khỏe không?
Không biết vì sao, trong lòng nàng ta vừa nặng trĩu lại đau, nàng ta nghĩ, Lam Lam nhất định không được tốt cho lắm, nếu không sao nàng mãi vẫn không chịu xuất hiện chứ, Quân gia đại tiểu thư hẹn nàng ta, lại cũng chỉ dám hẹn vào lúc đêm khuya.
Trước kia người là mặt trời trên bầu trời, bây giờ lại chỉ có thể xuất hiện trong đêm khuya sao?
Nghĩ đến đây, nước mắt nàng ta lại rơi xuống lần nữa, trong lòng lại vô cùng kích động, Lam Lam, ta rất nhớ ngươi, rất nhớ rất nhớ.
“Được.”
Hạ Nhược Đồng đỏ mắt trả lời.
“Đừng khóc, đi về đi, đừng để người khác nhìn thấy hai chúng ta ở bên nhau.”
Tần Lam dặn dò.
“Được, vậy Quân cô nương, đúng giờ Tuất, chúng ta lại gặp nhau ở Tam Nguyệt Đình.”
“Được.”
Tần Lam gật đầu, nhìn thấy Hạ Nhược Đồng xoay người lại lau nước mắt, ưỡn thẳng lưng, đi ba bước lại quay đầu một lần, hai mắt vẫn còn đỏ, chỉ là nghe nàng ta nói: “Quân Phi Yến, cảm ơn ngươi, ta nghĩ chúng ta đã là bạn đúng không?”
Tần Lam nhìn nàng cười, gật đầu: “Ừ, làn bạn.”
Hạ Nhược Đồng cong môi, khi nàng ta cười lên, khóe miệng còn có má lúm đồng tiền nho nhỏ, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3317540/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.