Tuy rằng nàng ta có tính cách tùy ý, nhưng nàng ta lại không ngu ngốc.
“Tô Vân An thật đúng là khinh người quá đáng, nếu hôm nay không phải tỷ thâm tàng bất lậu, vậy chúng ta nhất định sẽ bị sỉ nhục, tức chết muội rồi, cũng may mà không có nguy hiểm gì, nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, tỷ tỷ, sao tỷ tự nhiên lợi hai thế?”
Trong ánh mắt Quân Linh Nhi lộ ra vẻ ngạc nhiên và khó hiểu, nàng ta đã cố kìm chết lòng tò mò từ nãy đến giờ rồi.
Nàng ta và tỷ tỷ lớn lên cùng nhau, đôi bên là người như thế nào đều biết rất rõ, suốt bao năm qua, mỗi lần tham dự yến hội, tỷ tỷ ít nhiều gì cũng sẽ phát sinh một ít xung đột với các quý nữ thế gia, nguyên nhân đơn giản chỉ là ngứa mắt ta ngứa mắt ngươi, ngươi không ưa ta, mỗi lần đều bị châm chọc là thiếu học thức, cũng chưa bao giờ thấy đường tỷ của nàng ta đáp trả lại bao giờ.
Cho nên tại sao từ sau khi bị thương nặng tỉnh lại đến bây giờ, nàng lại đột nhiên tinh thông cầm kỳ thư họa chứ? Đúng rồi, còn biết y thuật nữa... Cứ như là bị đả thông tám mạch Nhâm Đốc vậy.
Tần Lam biết hôm nay là do nàng quá xúc động, nhưng nàng cũng không hề hối hận.
“Tỷ học được trong mơ đó, tin không?”
“Hả?”
Quân Linh Nhi há to miệng, đôi mắt dường như phát ra ánh sáng.
Tần Lam bật cười, đúng là một nha đầu ngây thơ mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/3317536/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.