Dáng vẻ quy củ của tiểu thư khuê các này, đúng là khiến cho toàn bộ những người nhìn thấy phải ngây người trong chốc lát.
Ngay cả Lão phu nhân cũng thất thần, tay cầm cây gậy đầu rắn run rẩy, đôi mắt đỏ hoe: "Nha đầu kia..."
Lão phu nhân cũng chỉ nói nổi ba từ, sau đó không còn nói tiếp được nữa.
Bà cũng nghẹn ngào.
Nha đầu này coi trời bằng vung, đánh nàng cái nào nàng né cái đó. Có lẽ ngay cả quy củ cũng phải hành lễ với nàng. Đây là một tội lớn, sợ.
Lão phu nhân thở dài, không thể răn dạy nổi nữa rồi.
"Vẻ ngoài thông minh của con khiến tổ mẩu nhớ đến mẫu thân của con."
Lão phu nhân lại thở dài một hơi, không khỏi vuốt mi tâm.
Bên cạnh tổ mẫu của nàng, Quân Lôi Đình cũng rất khó chịu. Nhìn bộ dạng hiện tại, nữ nhi của ông, món quà quý giá được ông trời bạn tặng, khiến toàn bộ ký ức chôn sâu trong lòng ông cũng vì thế mà bị lôi ra ngoài. Người phụ nữ ông yêu đã rời xa ông được mười sáu năm rồi.
Lão phu nhân không khỏi nỉ non. Dường như bà nhận ra được món quà quý giá bị bà đánh đến mức giảm giá luôn rồi, sau đó quay mặt lại nhìn nàng: "Nha đầu, ngươi bị đánh đến như vậy, rốt cuộc đã biết rút kinh nghiệm chưa?"
Lão phu nhân giả vờ nghiêm khắc.
Nhưng trong lòng lại rất đau.
Nhìn cổ và lòng bàn tay quấn đầy băng gạc của cháu gái mà lòng Lão phu nhân đau nhói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623423/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.