Một cái tên biến mất vào ba năm trước chợt lóe lên trong đầu, Tần Lam!
“Trắc phi.”
“Hồng Sương.”
Tiểu nha hoàn và Hạ Nhược Đồng đều hoảng sợ, chỉ cảm thấy sắc mặt Tần Hồng Sương bỗng nhiên thay đổi, giống như gặp phải một chuyện kinh hãi nào đó, vội vàng lên tiếng gọi nàng ta.
“Ngươi, ngươi nói cái gì, ta nghe không hiểu.”
Một lúc lâu sau, Tần Hồng Sương mới tìm lại được giọng nói của mình, nàng đè xuống nỗi sợ hãi trong lòng, cố gắng hết mức ổn định lại tâm trạng của mình, mở miệng nói.
Nhìn thấy Tần Hồng Sương phản ứng như vậy, trong lòng Tần Lam lạnh lẽo.
Tần Hồng Sương, ngươi còn biết chột dạ sao?
Khi ngươi đâm thanh kiếm sắc nhọn vào trái tim ta, khi ngươi đổ nước Hóa Thi vào cơ thể của ta, ngươi đã bao giờ có một chút chột dạ nào chưa?
Hai mắt Tần Lam dưới tấm màn che không có một chút ấm áp, tràn ngập sự hận thù lạnh như băng.
Chính là người trước mắt này, muội muội nàng từng thật lòng đối xử đã hủy hoại cuộc đời của nàng, hủy hoại tất cả của nàng, để cho nàng chết mà không cam lòng, hận mà trọng sinh, sống như một trò đùa!
“Nghe không hiểu sao?”
Tần Lam cười lạnh một tiếng, nhìn sắc mặt vừa chột dạ vừa sợ hãi của Tần Hồng Sương, nàng biết, Tần Hồng Sương không quên, cho dù đã qua ba năm nàng ta cũng không quên.
Phải, làm sao nàng ta có thể quên được?
"Ngươi nghĩ rằng những chuyện ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623405/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.