“Lục hoàng tử, như vậy nghĩa là ngươi không tin lời của thần nữ sao?”
“Không, bản vương chỉ là tò mò, tại sao trước khi chết nàng ta lại nói như vậy.”
Tiêu Thành Vũ nói.
“Ai có thể biết được chứ, có lẽ đây chính là vu oan giá họa trong truyền thuyết, nàng vì chủ tử mà chết còn để lại một câu như vậy, mọi người sẽ cho rằng đây là muốn gieo họa cho Lục hoàng tử, hoặc là nàng cố ý làm như vậy để mọi người đều cho rằng Lục hoàng tử bị oan thì sao?”
Tần Lam bình tĩnh nói.
Mọi người lúc này mới nhận ra.
Có vẻ điều này thật sự hợp lý.
Tiêu Thành Vũ tức giận đến mức muốn hộc máu, cảm thấy mình có miệng cũng không thể giải thích được.
“Không phải bản hoàng tử, đây là dàn dựng.”
Tiêu Thành Vũ nghiến răng.
“Vậy Lục hoàng tử làm sao để chứng minh mình trong sạch?”
Tần Lam tiếp tục hỏi.
Lời nói của nàng tuy bình tĩnh nhưng lại ẩn chứa chút hung hăng.
Tiêu Thành Vũ nhiều năm như vậy mỗi bước đi đều vô cùng thận trọng, rất lâu rồi hắn chưa trải qua cảm giác bị ép buộc đến mức này.
Điều quan trọng là hắn chắc chắn Tần Lam đang nhắm vào hắn, nhưng lại không biết mình đã trên chọc nàng chỗ nào.
Hắn luôn giữ khoảng cách với vị tiểu thư Quân gia độc đoán này.
Tiêu Thành Vũ liếc nhìn thi thể trên mặt đất, người này đã chết, làm sao anh ta có thể chứng minh bản thân trong sạch được?
“Quân cô nương, tại sao bản vương phải chứng minh một chuyện mà bản thân chưa từng làm?”
Tiêu Thành Vũ hỏi lại, hắn phát hiện suy nghĩ của bản thân đang từng bước bị Quân Phi Yến dẫn dắt.
Tần Lam chăm chú nhìn,
“Lục hoàng tử không cần tự mình chứng minh, Quân gia tất nhiên sẽ tâu chuyện này lên hoàng thượng, thỉnh hoàng thượng định đoạt sự tình… Nếu như đem chuyện này lên tới triều đình, vậy Quân gia cũng chỉ có thể chân chính bẩm báo Khương nhị cô nương và thần nữ có hiềm khích, còn có di ngôn cuối cùng mà nha hoàn Thu Nguyệt để lại trước khi tự sát, tất cả đều nhằm vào Lục hoàng tử, làm sao có thể không khiến cho người ta nghi ngờ?”
Mỗi một từ Tần Lam nói ra, sắc mặt của Tiêu Thành Vũ lại đen đi một phần.
“Lục hoàng tử ở Đại Hạ có địa vị cao quý, trước có trắc phi Tần gia, sau có liên hôn với Khương gia, nhận được thánh sủng, nếu không phải vài năm trước Lục hoàng tử không được coi trọng, có tâm tư gì không thể nói ra được thì đó cũng là ….”
“Đủ rồi.”
Tần Lam chưa kịp nói xong, Tiêu Thành Vũ đã tức giận cắt lời, lớp mặt nạ ôn nhu trên mặt hắn cũng không còn giữ được nữa.
“Tiểu muội, đừng nói nữa.”
Quân Huyền Diệp thấy Tiêu Thành Vũ thực sự tức giận liền lên tiếng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]