Hắn hướng về phía Lục hoàng tử gật đầu nói.
“Lục hoàng tử, muội muội ta không có ác ý, nàng chỉ là… rất muốn phá án.”
Hắn suy nghĩ một chút sau đó lên tiếng nói.
Thật ra trong lòng Quân Huyền Diệp cũng cảm thấy khó hiểu, tại sau tiểu muội hắn lại cố ý nhắm vào Lục hoàng tử?
Trong hoàng thất, Lục hoàng tử được xem như người có danh tiếng hoàn mỹ, là công tử chính trực, ôn nhu đoan trang, nổi tiếng ôn hòa không màng danh vọng. Hôm nay ở trà quán nếu có điều tiếng ắt sẽ nhanh chóng lan rộng, những lời đàm tiếu sẽ khiến cho tất cả hình ảnh tốt đẹp mà Lục hoàng tử xây dựng dắt sẽ sụp đổ trong nháy mắt.
Lời nói thật sự đáng sợ.
Tiêu Thành Vũ chịu đựng hồi lâu, cuối cùng nén xuống lửa giận, vẻ mặt bình tĩnh nói.
“Quân cô nương, bản hoàng tử bị người khác hãm hại, trăm miệng cũng khó mà giải thích được, cho nên ta chỉ có thể đích thân điều tra để chứng minh bản thân vô tội, trong vòng một tháng, ta sẽ giao hung thủ cho ngươi.”
“Được, vậy làm phiền Lục hoàng tử rồi.”
Tần Lam trực tiếp đáp lời.
Trái tim Tiêu Thành Vũ giống như có gì đó chặn lại, hắn không thể nén xuống, cũng không thể rút ra, cực kỳ khó chịu, vậy nên chắp tay hướng về phía Tiêu Phong Hàn nói,
“Thất hoàng tử, hoàng huynh hôm nay trong người không khỏe, xin cáo từ trước.”
“Hoàng huynh đi thong thả.”
Tiêu Phong Hàn nói.
Tiêu Thành Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-trung-sinh-ta-phai-la-ac-nu/2623292/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.