“Ồ?” Hoàng Thượng chăm chú nhìn bầu trời đêm, nhìn hai ngọn lửa cùng Hướng Tinh Bảo, lẩm bẩm nói: “Không biết lễ vật là cái gì?”
“Phụ hoàng, xin người cứ tiếp tục theo dõi. Một lát nữa rồi người sẽ biết.” Hách Liên Hiên mỉm cười.
Hoàng Thượng tiếp tục nhìn Hướng Tinh Bảo, đến khi hắn đi tới gần trước mặt, thần sắc hắn như băng, chân đạp tinh hỏa đứng giữa không trung, hắn cúi người nhìn xuống Hoàng Thượng, lạnh lùng nói: "Ta là người Côn Luân Sơn, đệ tử của Côn Luân tiên nhân-Thanh Vân, phụng lệnh sư phụ hỗ trợ Hoàng Thượng Duyên Quốc giải quyết hạn hán quanh kinh thành. "
“Sư phụ ngươi ngài ấy gần đây có khỏe không? Sao lại đột nhiên rời đi?” Hoàng Thượng sốt sắng hỏi.
Hướng Tinh Bảo gật đầu nói với Hoàng Thượng: "Để có thể nhanh chóng làm thuốc trường sinh bất lão cho Hoàng Thượng, sư phụ đã tự mình đi ngũ hồ hải tìm dược liệu, hiện tại đã đi Nam Hải, người sợ trong thời gian ngắn không thể trở lại, cho nên cố ý phái ta đến hiệp trợ Hoàng Thượng, ngoài ra còn bảo ta tiếp tục giảng đạo dưỡng sinh cho Hoàng Thượng."
“Sự phụ ngươi thật có lòng.” Hoàng Thượng nghe Hướng Tinh Bảo nói lời này như được uống một viên thuốc bổ, an tâm hơn nhiều, ông ngẩng đầu tiếp tục nhìn về phía Hướng Tinh Bảo, “Ngươi rốt cục có công phu gì mà lại có thể chân đạp tinh hỏa bay lượn trong không trung? Có thể chỉ dạy cho trẫm hay không?"
Hách Liên Hiên nghe xong có hơi kinh ngạc, không ngờ Hoàng Thượng lại chú ý điều này.
“Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466364/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.