Lãnh Ly đứng ở cửa sổ phòng trúc, hai tay chống lên bệ cửa sổ nhìn dải ngân hà bay xuống, nước chảy róc rách.
Đây là căn phòng mới mà Hàn Tu Linh chuẩn bị cho nàng và Hách Liên Hiên, từ góc độ này nhìn thác nước dưới trăng, cùng thiên hà dung nạp, đó cũng là vẻ đẹp của nhân gian.
Ánh mắt nàng lạnh lùng, dường như có suy nghĩ.
Hách Liên Hiên cũng không nói chuyện, lẳng lặng đứng bên cạnh nàng, đôi mắt mê muội hướng về nàng, nhìn như nào cũng thấy không đủ.
Ô Mông sơn trại nói như nào về đêm cũng lạnh, Hách Liên Hiên lo lắng gió thổi sẽ ảnh hưởng đến thân thể nàng, hắn ôm lấy eo Lãnh Ly từ phía sau, đặt khuôn mặt của mình lên cổ trắng nõn của nàng, nhiệt độ cơ thể trên người hắn cùng với hơi ẩm truyền qua Lãnh Ly đang xuất thần trước cảnh sắc, thân thể khẽ run lên.
Quả nhiên nàng vẫn là có chút không quen với việc Hách Liên Hiên đụng vào mình, không phải không thích, mà là không biết nên đón nhận thế nào.
“ Đang nghĩ gì thế? ” Hách Liên Hiên thấp giọng thì thầm bên tai nàng.
“ Đang suy nghĩ xem làm sao giúp Hàn Tu Linh có được vị trí thần nữ.” Đôi mắt Lãnh Ly sáng như hắc thạch ngay cả khi ngược sáng.
Mà đây cũng là thứ khiến Hách Liên Hiên mê muội.
“ Này còn không đơn giản.” Hách Liên Hiên hơi ngẩng đầu lên, đặt chiếc cằm góc cạnh lên vai nàng nói : “ Huyết mạch thần nữ bách độc bất xâm, nàng ấy có, nàng lại đem kim xà trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466309/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.