Lãnh Ly bước chân lay động đến trước mặt bọn họ, khóe môi lãnh đạm mang theo ý cười châm biếm, dường như trong mắt không nhìn thấy họ, nàng lạnh lùng nói : “Đi thôi”
“Lá gan của ngươi thật lớn, cư nhiên không dẫn theo một người nào. A Sâm ngồi trên lưng ngựa tỏ vẻ ngạc nhiên, cho dù hắn ở trên cao nhìn xuống, cũng bị khí chất lạnh lẽo toát ra từ trên người Lãnh Ly dọa sợ .
“Không cần nói nhảm, đi thôi .” Lãnh Ly nghiêng mắt nhìn hắn, thần sắc lạnh nhạt, bản thân hiện tại chỉ quan tâm an nguy của Hách Liên Hiên .
A Sâm nhìn thoáng qua thuộc hạ của mình, tên thuộc hạ kia lập tức xuống ngựa, đưa dây cương ngựa trong tay giao cho Lãnh Ly.
Lãnh Ly đón lấy dây cương, quay người lên ngựa. Nàng ở trên lưng ngựa, quay đầu lại nhìn lên phía trên Tưởng Chấn và Thanh Âm, gật đầu với họ.
Thanh Âm hướng nàng xua xua tay mang theo vài phần miễn cưỡng.
“Đi! ” A Sâm quay đầu ngựa đối với mội người hô lên một tiếng.
Tưởng Chấn nhìn theo nàng cùng với người Miêu rời khỏi, vì an nguy của nàng vẫn là phái một cỗ binh lính nhỏ theo phía sau.
Thanh Âm nhìn bóng dáng gầy yếu của Lãnh Ly, trên người nàng luôn luôn lờ mờ phong thái tài hoa, tao nhã. Ai có thể nghĩ rằng một nữ nhân như vậy, cư nhiên có dũng khí như vậy. Khó trách vương gia một lòng hướng về nàng ấy, như này khác với người thường, thật sự khiến người ta không rời mắt được.
Xuyên qua vùng đất bằng phẳng mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-doc-nu/466306/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.