Sáng sớm hôm sau.
Trên bàn cơm của nhà họ Bạch, ba người đang ngồi trầm mặc mà ăn sáng, Diệp Hinh, người đang ngồi giữa hai cha con, không hề cảm thấy có mùi vị gì, má nhai thức ăn rất chậm.
Đúng lúc này, trên bát cơm của nàng có thêm một miếng thịt, Diệp Hinh dừng lại, ngẩng đầu nhìn thì thấy Bạch Tự đã gắp miếng thịt cho nàng.
Nàng khẽ mím môi, trong lòng hoảng loạn, lại nghe thấy Bạch Tự bình thản nói: " Ăn nhiều một chút."
Nàng mơ hồ cúi đầu đáp lại lén lút quan sát Bạch Lâm từ khóe mắt, ngoài mặt Bạch Lâm như không hề có cảm xúc gì nhưng bàn tay nổi đầy gân xanh đã bán đứng chàng.
" Cha, sau bữa chiều con sẽ xuống ruộng với người."
" Ừ."
Bạch Tự nhàn nhạt đáp, nhanh chóng quét sạch đồ ăn trong bát, đứng dậy đi vào nhà.
" A Hinh, sau bữa chiều thu dọn đồ đạc." Sau khi Bạch Tự rời đi, Bạch Lâm đặt bát cơm xuống, nhìn nơi Bạch Tự vừa rời đi cố nén phẫn nội nói với Diệp Hinh.
" Được."
Có thể thoát khỏi nơi này và thoát khỏi sự kiểm soát của Bạch Tự, nàng còn không muốn hay sao, có Bạch Lâm nàng không sợ vấn đề hộ khẩu, về phía ngân lượng, Bạch Lâm nói rằng chàng có vì vậy không có gì phải lo lắng.
Mặt trời từ từ leo lên lưng chừng núi, ánh sáng chói lọi xuyên qua cửa sổ trải đều trên mặt đất, phủ lên mặt đất bằng phẳng một lớp vàng nhạt.
Hai cha con đã ra ngoài, thu dọn bàn ăn nhanh chóng, Diệp Hinh bước từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-cam/1021919/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.