Đêm đã khuya, đàn bà trẻ con đã về hết, chỉ còn đám đàn ông ngồi uống rượu khoe khoang về cuộc sống hàng ngày của họ.
Diệp Hinh chống lại mi mắt, chịu không nổi đi tới bên người Bạch Lâm, nói nhỏ với hắn muốn về phòng tắm rửa, ngủ một giấc.
Bạch Lâm nhẹ nhàng đáp lại, thân mật hỏi nàng: " Nước nóng đã chuẩn bị xong chưa? Đừng tắm rửa bằng nước lạnh, rất dễ bị sốt thương hàn."
Diệp Hinh gật đầu, cái miệng nhỏ nhắn đỏ như anh đào vô thức nhếch lên một nụ cười không thể nhận ra.
" Đi đường cẩn thận." Sau đó giơ tay sờ sờ đầu nàng, Diệp Hinh sửng sốt ngây ngô nhìn chàng.
" Ôi, cặp vợ chồng này thật dính nhau." Người đàn ông có bộ râu lớn làm mặt quỷ nói lớn.
Ngay khi ông ấy nói điều này, mọi người trên bàn cười không ngớt.
Diệp Hinh đỏ mặt, nhỏ giọng nói: " Cháu về trước đây, chúc các bác vui vẻ."
Nàng da mặt mỏng không thể phản ứng lại những lời trêu chọc của người khác ngoại trừ đỏ mặt.
Nhanh chóng bước nhanh và rời khỏi nhà của trưởng thôn, bóng dáng của nàng chìm trong màn đêm.
" A Tự xem ra sắp được ẵm cháu nội rồi."
Trưởng thôn cười sảng khoái, khuôn mặt đầy nếp nhăn tràn đầy vui mừng.
Bạch Tự không để ý tới ông ấy, trong tay cầm bát rượu chợt nổi lên gân mạch, ngay sau đó liền uống hết rượu trong bát rượu.
" Cha, cha đi đâu vậy?"
Bạch Lâm liếc mắt nhìn, phát hiện cha chàng đứng lên.
Bạch Tự liếc hắn một cái, ánh mắt như cây đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-hoa-cam/1021912/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.