"Lâm Văn, ngươi thi thế nào?"
Một người buộc tóc đứng trong đám đông quay đầu, nàng mặc một thân áo xanh, góc áo thêu mấy chữ thư viện Đức Dương. Nhìn còn tưởng đây là một nhi lang nhẹ nhàng, không ngờ trước ngực nàng chập trùng, mặt mày thanh tú, là nữ nhi.
Giữa hai đầu lông mày nàng có sự mệt mỏi, nhưng ánh mắt còn rất sáng.
Người cải trang giống nàng có rất nhiều, ví dụ như Từ Ngọc vừa rồi gọi Lâm Văn lại, người xung quanh nhìn thấy mấy nữ tử cải nam trang này giống như đã sớm quen nhau.
Quay đầu nhìn Từ Ngọc, Lâm Văn lắc đầu nói "Không biết."
Chuyện thi hội lớn như vậy, không thể nói trước kết quả, cho dù là Lâm Văn luôn phu tử xem trọng cũng vậy.
"Ngươi có học vấn tốt, nhất định có thể nổi danh trên bảng." Từ Ngọc hâm mộ nói "Nếu ta cũng học giỏi thì tốt."
Lâm Văn cười một tiếng "Học vấn của ngươi cũng đâu kém."
"Ta học thế nào tự ta biết chứ. " Từ Ngọc thấp giọng, hiếu kỳ nói "Nghe nói kì thi hội này hoàng hậu nương nương triệu ngươi tiến cung, ngươi có nhìn thấy thái tử điện hạ không?"
"Không có. " Hồi tưởng lại chuyện ngày đó, Lâm Văn nở nụ cười hạnh phúc "Nhưng ta được dùng bữa trưa cùng hoàng hậu nương nương và công chúa điện hạ."
Quan hệ giữa Từ Ngọc cùng Lâm Văn tốt, biết thân thế Lâm Văn long đong, nếu không phải có hoàng hậu nương nương và thư viện Đức Dương thì không biết Lâm Văn sẽ đi về đâu, cho nên Lâm Văn luôn cảm kích cùng tôn kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109209/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.