Xe ngựa rời hành cung, lúc trời hoàn toàn tối thì dừng lại trước một biệt viện.
Ân Trường Hoan vén màn xe lên muốn nhìn một chút thì thấy Kỷ Thừa mặc một thân áo giáp bạc.
"Biểu ca Kỷ Thừa?" Ân Trường Hoan kinh ngạc "Sao huynh lại ở chỗ này?"
Kỷ Thừa cười ôn hòa "Ta phụng lệnh thái tử tới đây đón mọi người."
Triệu thái hậu nghe thấy giọng ngoại tôn liền vội vàng xuống xe, lần này tới hành cung nghỉ mát Kỷ Oánh Oánh bởi vì sắp sinh không tới nên bây giờ người làm bà lo lắng nhất chỉ có ngoại tôn tử, thấy Kỷ Thừa bình an vô sự, còn trở thành người của thái tử, bà yên tâm rồi.
Lúc Diệp Mặc đi đón thì bà còn có chút hồ đồ, nhưng bây giờ đã rất rõ ràng, có người muốn tạo phản nhưng đã bị hoàng đế cùng Diệp Hoàn phát hiện, khẳng định là sắp thất bại rồi.
Cũng không biết là đứa cháu nào của bà ngu xuẩn thế, không học được đến nửa phần thông minh của hoàng đế, chẳng lẽ lại giống Gia Hòa, không có chút đầu óc nào.
"Đúng rồi. " Triệu thái hậu đột nhiên nhớ tới "Thái tử không phải là đi tây bắc sao?"
"Trên nửa đường trở về. " Ân Trường Hoan đỡ bụng lớn xuống xe "Nói là cảm thấy lúc ta mang thai là thời khắc quan trọng nên không thể không ở bên cạnh ta."
Triệu thái hậu im lặng nhìn Ân Trường Hoan, cảm thấy bà rất dễ lừa sao.
"Vậy chuyện tây bắc phải làm sao bây giờ?" Triệu thái hậu hỏi.
Cái này Ân Trường Hoan cũng không biết, mặc dù Diệp Hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109198/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.