Trong ngự thư phòng, Diệp Hoàn và Phó Dịch cùng nhau quỳ gối trước mặt hoàng đế.
Ân Trường Hoan nghĩ không sai, hoàng đế phát hiện mánh khoé vụ việc Diệp Hoàn không bị thương. Ông hiểu rõ đứa con trai Phó Dịch này, từ lúc Trịnh Xuyên nói thích khách và Phó Dịch có quan hệ với nhau thì ông đã cảm thấy có chỗ không đúng, suy nghĩ thật lâu quyết định gọi cả Phó Dịch cùng Diệp Hoàn vào ngự thư phòng.
Diệp Hoàn bình tĩnh thong dong, bị hỏi có thật sự là bị thương hay không thì hắn rất thản nhiên thừa nhận mình không hề bị thương, Phó Dịch cũng không hề phái người ám sát.
Hoàng đế vốn đang bình tĩnh trong nháy mắt lửa giận như sắp tràn hết ra, giễu cợt nói "Một thái tử, một thân vương, hai người các con thật quá tài giỏi."
"Phụ hoàng." Diệp Hoàn ai làm nấy chịu "Đây đều là chủ ý của nhi thần, không liên quan đến Đoan vương."
"Con còn không biết xấu hổ nói là chủ ý của mình, con cho rằng trẫm sẽ không xử trí con sao?"
Hoàng đế muốn ném chén trà trong tay xuống nhưng chén trà vừa nâng lên ông lại không làm được.
Chén trà vỡ vụn, vạn nhất mảnh vỡ bắn vào mặt Diệp Hoàn thì sao? Nhưng cứ như vậy mà đặt chén trà thì không được. Trong đầu loé lên, hoàng đế mở nắp nhấp một ngụm trà "Trà này không tệ."
Diệp Hoàn chờ bị ném: ...
Phó Dịch từng bị ném: ...
Hắn khả năng nên hoài nghi bản thân có phải thân sinh hay không.
Uống hết chén trà, lửa giận tựa hồ cũng trôi bớt theo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109195/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.