Hoàng đế sững sờ, không nhịn được cười ha hả.
"Trường Hoan, cháu thật đúng là quá dở hơi. " Hoàng đế sau khi cười xong nói "Trẫm có thể cam đoan huynh muội Kỷ Thừa là con ruột của nàng ấy."
Mặc dù Gia Hòa tính toán thân nữ giam giữ thân nhi, nhưng vẫn nhìn ra được nàng ta là muốn tốt cho Kỷ Oánh Oánh, chỉ là phương thức không đúng, hoàn toàn không nghĩ dù cho có thành công thì Kỷ Oánh Oánh về sau sẽ vĩnh viễn gánh trên vai thanh danh bất chính.
"Haiz. " Ân Trường Hoan thở dài nói "Kỷ Oánh Oánh lần này chắc sẽ thương tâm chết mất."
Hoàng đế nhíu mày, ngoài ý muốn nói "Cháu không giận Oánh Oánh sao?"
"Cháu giận nàng ta làm gì?" Ân Trường Hoan kỳ quái liếc hoàng đế một chút "Oan có đầu nợ có chủ, người muốn hại cháu cũng không phải Kỷ Oánh Oánh."
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, cung nữ tiến vào thông báo Kỷ Oánh Oánh cùng Kỷ Thừa đang cầu kiến ở bên ngoài.
Hoàng đế hỏi "Chỉ có hai người bọn họ?"
Cung nữ hồi "Vâng."
Ân Trường Hoan nói "Mời vào đi."
Chỉ chốc lát sau, Kỷ Thừa cùng Kỷ Oánh Oánh tiến đến, quần áo chỉnh tề nhưng tinh thần rất kém, đặc biệt là Kỷ Oánh Oánh, thần sắc có bệnh, ánh mắt trống rỗng, nhìn thấy bọn họ thì khóe miệng cong lên mỉm cười nhưng đều lộ ra cay đắng.
Ân Trường Hoan thấy có một chút cảm giác khó chịu, cũng không biết nếu là Gia Hòa nhìn thấy một màn này có hối hận không.
Hai người đi đến trước mặt Trịnh thái hậu, quỳ xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109147/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.