"Nghe câu này có vẻ nàng ta rất hận mẫu thân?" Ân Trường Hoan nói một mình "Thế nhưng mẫu thân ta đã qua đời lâu như vậy, nàng ta hại ta làm gì chứ?"
Cũng không thể vì ghét mẫu thân mà thề sống chết không tha cho nàng được?
Trịnh thái hậu biến sắc, nhìn Diệp Hoàn, như hồi tưởng lại "Năm đó mẫu thân cháu là công chúa được tiên hoàng sủng ái nhất, sau khi hoàng cữu cữu cháu kế vị thì mẫu thân cháu đầy vinh quang, toàn bộ hoàng cung không ai có thể sánh bằng."
Ân Trường Hoan biết điều này "Cho nên nàng ta ghen ghét mẫu thân cháu nên muốn hại cháu sao?"
Mặc dù Gia Hòa hãm hại nàng không thành, nhưng Ân Trường Hoan không nghĩ Gia Hòa sẽ hại cả mẫu thân, cái này thật khó mà tưởng tượng nổi.
Diệp Hoàn nói "Ta cũng không rõ vì sao nàng ta lại muốn hại nàng, nhưng chuyện lần trước ở hoàng lăng cũng là nàng ta an bài."
Ân Trường Hoan sửng sốt nhưng rất bình tĩnh lại, hỏi "Cho nên Ân Bác Văn cũng là do nàng ta giết?"
Diệp Hoàn gật đầu "Có lẽ vậy."
Chuyện ở hoàng lăng đến tột cùng là Ân Bác Văn muốn hại nàng hay là Gia Hòa muốn mạng nàng, nếu là Gia Hòa, vậy kẻ hạ độc chết nàng đời trước là ai?
Đời này Gia Hòa còn có thể nói là vì muốn Kỷ Oánh Oánh ở cùng Diệp Hoàn nên hại nàng, nhưng đời trước nàng và Diệp Hoàn không thân nhau, Gia Hòa có lý do gì mà xuống tay với nàng.
Ân Trường Hoan rối rắm, Diệp Hoàn áy náy nói "Ta hẳn là nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109146/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.