Từ ngự thư phòng ra, Ân Trường Hoan thở phào một hơi, may mà hoàng cữu cữu không tứ hôn cho nàng cùng Diệp Hoàn.
Có mỹ nhân làm bạn là tốt, nhưng mỹ nhân có độc, nàng tự biết không thể ép mỹ nhân như vậy được, vẫn là nhìn từ xa tốt hơn.
"Quận chúa dừng bước."
Ân Trường Hoan quay người, Diệp Hoàn từ trong thiên điện đi ra, nàng ngạc nhiên nói "Diệp đại nhân còn chưa rời đi sao?"
Hai người bọn họ cùng nhau về ngự thư phòng với hoàng đế, sau đó Diệp Hoàn liền cáo lui, mà nàng thì lưu tại ngự thư phòng tạ ơn, thuận tiện nghe hoàng đế chia sẻ sự áy náy.
Diệp Hoàn giơ hai quyển sách trên tay "Thần đi tìm hai quyển sách này."
"Ra là vậy, thư phòng của hoàng cữu cữu có rất nhiều sách nha." Vừa mới có hoàng đế ở đây còn tốt, hiện tại chỉ có hai người bọn họ, Ân Trường Hoan cảm thấy lúng túng hơn.
Diệp Hoàn làm động tác mời, Ân Trường Hoan đuổi theo, ngay lúc nàng đang vắt hết óc nghĩ muốn tách khỏi Diệp Hoàn thì hắn mở miệng "Không ngờ trong lòng quận chúa, ta còn không bằng một cái đỉnh thanh ngọc tán hoa!"
Hắn nghiêng đầu lại, khuôn mặt tinh xảo mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, Ân Trường Hoan chói mắt nhìn ra vẻ trêu tức trong đáy mắt hắn, nhưng mà nhìn kỹ thì lại không có, để cho người ta không phân rõ hắn là đang nói đùa hay nói thật.
Ân Trường Hoan cảm thấy nàng hẳn là nên giải thích một chút "Không phải, Diệp đại nhân đương nhiên quan trọng hơn cái thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109085/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.