"Ngươi nói hoàng thượng ban thưởng rất nhiều cho Ân Trường Hoan?"
"Vâng, nghe nói khoảng chừng ba đến bốn mươi rương."
Kỷ Oánh Oánh tức giận tới mức vò nát khăn tay, Ân Trường Hoan có đồ cưới của Gia Di trưởng công chúa nên vốn đã nhiều tiền hơn nàng, hiện tại tăng thêm thì càng có tiền hơn.
Mặc dù nàng cũng không thiếu tiền, nhưng vừa nghĩ tới Ân Trường Hoan giàu có hơn thì nàng lại rất khó chịu.
"Ngày mai ta phải vào cung!" Nàng nhíu mày lại, lại phân phó nói "Ngày mai mặc bộ xanh lam mạ vàng vào cung."
"Quận chúa tiến cung làm gì?" Nha hoàn ngây ngốc hỏi "Bộ xanh lam mạ vàng kia không phải quận chúa muốn giữ lại đi Diệp gia tham gia thọ yến mới mặc sao?"
Kỷ Oánh Oánh trợn mắt nhìn nha hoàn, tức giận "Nói nhảm, đương nhiên là đi gặp Ân Trường Hoan."
Ân Trường Hoan nhìn có vẻ ngang ngược nhưng lại rất có đầu óc, thu được của hoàng đế nhiều như vậy nàng ta không tiến cung tạ ơn mới là lạ.
Về phần tại sao muốn mặc bộ xanh lam mạ vàng, Kỷ Oánh Oánh hừ hừ, đó là bởi vì nghĩ cũng không cần nghĩ, Ân Trường Hoan ngày mai khẳng định sẽ ăn mặc rất xinh đẹp, nàng không thể thua Ân Trường Hoan.
Trời đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng, Kỷ Oánh Oánh thường thường cảm khái, đã có nàng Kỷ Oánh Oánh, làm sao còn có Ân Trường Hoan.
Có một câu là nói như vậy, hiểu rõ ngươi không phải bằng hữu mà là địch nhân.
Kỷ Oánh Oánh đoán không sai, hôm sau Ân Trường Hoan quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duc-duong-quan-chua/1109084/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.